Ở quê Nam Xương có người con gái Vũ Thị Thiết hay còn gọi là Vũ Nương nổi tiếng tài sắc vẹn toàn. Ở cùng làng, chàng trai Trương Sinh yêu Vũ Nương, chàng đã xin phép mẹ nàng mang quà về. cưới Vũ Nương. Nàng gả cho Trương Sinh - một kẻ vô học, hay ghen. Cuộc sống của Giới thiệu nội dung Gả Cho Cha Của Nam Chính: Thể loại: Cổ đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Trọng sinh, Song khiết, Xuyên sách, Hào môn thế gia, Nữ phụ, Trạch đấu, Sảng văn, Trâu già gặm cỏ non, Xuyên thành vai ác, Kim bài đề cử, Vả mặt, 1v1, Nữ chủ. Số chương: 110 tính cả phiên ngoại. Gả cho tổng tài hắc đạo máu lạnh kookv. Tags: codai kooktae kookv ngontinh ngọt sung trongsinh xuyênkhông. Hôn Ước Bất Đắc Dĩ !!! ( Sumin/Vkook ) ( BTS ) Tác giả: hoshizouwasakura26. 133513 6382 ## Nội dung ## * Cả 4 người bị bắt buộc kết hôn với nhau. Min Yoongi u mê con mều nhỏ Kim Jimin Hai cô cháu có hai số phận khác nhau đó chính là Hoàng hậu A Lỗ Đặc thị và Hoàng Quý phi A Lỗ Đặc thị. Năm Đồng Trị thứ 11, triều đình nhà Thanh tổ chức tuyển tú bát kỳ nhằm chọn phi tần cho Hoàng đế Đồng Trị. Lúc đó, Từ An Thái hậu muốn chọn A Lỗ Đặc thị làm Hoàng hậu nhưng Từ Hi Thái hậu lại Cực chẳng đã mới gả cho vua. Thơ » Việt Nam » Khuyết danh Việt Nam » Thơ dân gian » Ca dao » Ca dao về hôn nhân, vợ chồng. Thơ » Việt Nam » Khuyết danh Việt Nam » Thơ dân gian » Ca dao » Ca dao than trách thân phận ☆☆☆☆☆ 20AAs. Xuân đi xuân tới bao nhiêu năm, chớp mắt cái đã là vài chục năm một ngày đẹp trời mùa xuân, trong viện Định Quốc Công phủ, cảnh sắc tươi đẹp. Tóc mai Khương Nịnh Bảo đã trắng bệch nhưng màu da vẫn trắng nõn, hồng nhuận phơn phớt, giống như mỹ phụ mới hơn ba mươi tuổi, chỉ là khóe mắt thêm vài nếp nhăn, bên cạnh nàng là nam nhân có dáng người cao lớn, có gương mặt vẫn anh tuấn như trước kia, hai người ngồi trên ghế trong sân, lẳng lặng hưởng thụ yên bình hiếm có. "A Hành, gần đây chàng sao vậy, có phải nằm mơ thấy ác mộng hay không, hay thân thể không thoải mái?" Khương Nịnh Bảo quay đầu nhìn Tạ Hành, trong mắt tràn đầy quan tâm. Nàng và Tạ Hành đã kết hôn mấy chục năm, vẫn ân ái như xưa, cách đây vài ngày, nàng, Tạ Hành, đại ca Khương Cẩn và Thái Thượng Hoàng cùng nhau du ngoạn khắp Đại Việt triều, sau khi trở lại kinh thành thì chuẩn bị an hưởng tuổi già. Tạ Hành cũng đã trên năm mươi tuổi, cơ thể vẫn khỏe mạnh như trước, chất lượng giấc ngủ vô cùng tốt, nhưng gần đây hắn thường nửa đêm tỉnh giấc, Khương Nịnh Bảo nhịn không được lo lắng. Khương Nịnh Bảo không nói chuyện này với con cháu, sợ bọn chúng lo lắng. Nhịn vài ngày, hôm nay rốt cuộc nàng cũng hỏi ra miệng. Tạ Hành nghe được thê tử quan tâm lo lắng, khuôn mặt nghiêm túc nhuốm dịu dàng, hắn nhớ tới giấc mộng xuất hiện mấy ngày nay, trong mắt hiện lên thâm trầm và suy tư. "Nịnh Bảo, ta không sao, chỉ là mấy ngày nay mơ cùng một giấc mộng, thế giới trong mộng rất kỳ lạ, có một sinh vật gọi là zombie hoành hành, còn có dị dăng, trong mộng có một nam nhân gọi là Hạng Trạch luôn giết zombie để bảo vệ căn cứ, cuối cùng cùng vua zombie cùng tới chỗ chết." Hạng Trạch... Đây là người mạnh nhất mà Khương Nịnh Bảo biết ở kiếp tận thế. Sống ở cổ đại vài chục năm, Khương Nịnh Bảo đã sớm chôn vùi chuyện kiếp trước vào sâu trong lòng, hôm nay lại đột ngột ngờ nhớ lại. Nhớ tới sát khí trên người Tạ Hành... Nhớ tới Tạ Hành là chiến thần Đại Việt triều... Có chút tương tự với người mạnh nhất ở tận thế kia... Trong lòng Khương Nịnh Bảo dấy lên sóng to gió lớn, nàng thật không ngờ A Hành mơ giấc mơ về thế giới kia, chẳng lẽ... Chẳng lẽ A Hành chính là chuyển thế của người mạnh nhất ở tận thế kia? Khương Nịnh Bảo lâm vào hồi ức. Tạ Hành nhìn thê tử thật sâu, đè xuống đáy lòng một ý niệm quỷ dị, tiếp tục nói "Nịnh Bảo, ta còn mơ thấy một nữ tử có năng lực cất rượu thần kỳ giống nàng, nàng ta gọi là Uông Ninh, là một người có vận khí vô cùng tốt." Uông Ninh... Là tên của nàng ở kiếp trước. Khương Nịnh Bảo kinh ngạc khiếp sợ. "A?" Nàng nhớ kỹ kiếp trước nàng và người mạnh nhất không có cùng nhau xuất hiện. Tạ Hành thấy bộ dạng kinh ngạc khiếp sợ của thê tử, cong khóe môi, khóe mắt lộ ra một nếp nhăn khi cười, hắn đột nhiên nắm chặt tay Khương Nịnh Bảo. "Nịnh Bảo, nàng biết không, thật ra trong mộng Hạng Trạch luôn ái mộ nữ tử gọi Uông Ninh kia, đáng tiếc tới lúc chết hắn cũng không có cơ hội nói cho nàng ấy biết, đó là tiếc nuối lớn nhất của hắn trước khi chết." "A... Không phải chứ?" Khương Nịnh Bảo trợn mắt há hốc mồm. Nàng thật không ngờ người mạnh nhất tận thế kia vậy mà... Vậy mà ái mộ nàng, rõ ràng bọn họ chưa bao giờ cùng nhau xuất hiện. "A Hành, người kia... Hạng Trạch kia nếu như thích Uông Ninh, sao hắn... Tại sao hắn không đi tìm nàng ấy?" Sau khi trầm mặc nửa ngày, Khương Nịnh Bảo nhịn không được hỏi. "Bởi đệ đệ duy nhất của hắn cũng thích nữ tử kia, trước khi chết không cam lòng lưu lại di ngôn, chờ sau khi nàng ấy chết phải chôn cùng một chỗ với hắn." Đến bây giờ hắn vẫn có thể cảm nhận được bi thương của Hạng Trạch trong mộng, dường như nam nhân gọi Hạng Trạch kia chính là đời trước của hắn. Lòng Khương Nịnh Bảo căm phẫn "... Cái này hơi quá đáng." Đột nhiên nàng muốn đánh chết đệ đệ Hạng Trạch, nàng cũng không quen biết hắn, thật sự không hiểu, làm sao nàng lại trêu chọc một đóa hoa đào hiếm thấy như vậy. May mắn, may mắn nàng chết muộn hơn người mạnh nhất tận thế. Tạ Hành vuốt cằm, đồng ý nói "Quả thật quá phận." Trong mộng, Hạng Trạch thật không ngờ đệ đệ của mình làm như vậy, hắn biết rõ ca ca mình vẫn luôn thích nữ tử gọi Uông Ninh kia. Tạ Hành nói tiếp về giấc mộng của hắn. Khương Nịnh Bảo càng nghe thì sắc mặt càng quỷ dị, rốt cuộc khẳng định Tạ Hành chính là chuyển thế của người mạnh nhất tận thế kia, bằng không sao giấc mộng của hắn có thể kỹ càng như vậy, tâm tư người mạnh nhất kia cũng có thể nhìn thấy tận mắt. "Khụ khụ, A Hành, ta cảm thấy chàng là chuyển thế của Hạng Trạch kia, ta có thể là chuyển thế của Uông Ninh kia, mấy chục năm trước ta cũng có một giấc mộng, nữ tử trong mộng gọi là Uông Ninh..." Khương Nịnh Bảo cảm giác lúc này nàng nên thẳng thắn thành khẩn một chút, nàng chọn lọc cả đời mình từng trải qua nói ra, nói xong, nàng đột nhiên nở nụ cười. "A Hành, chàng nói xem có phải chúng ta nối lại duyên tiền kiếp, bù tiếc nuối kiếp trước hay không?" "Uông Ninh có năng lực ủ rượu thần kỳ, ta cũng có, còn di truyền cho nữ nhi của chúng ta, Hạch Trạch là người mạnh nhất tận thế, chàng là chiến thần Đại Việt, trên người còn có sát khí giống như zombie..." Khương Nịnh Bảo mỉm cười nhìn Tạ Hành, hai con ngươi sáng rực, trong lời nói nhịn không được lộ ra tia kích động. Nàng thật không ngờ năng lực ủ rượu lại có thể di truyền, sau hai anh em Lân ca nhi và Kỳ ca nhi, nàng lại sinh ra ba trai hai gái, hai đứa con gái đều di truyền năng lực ủ rượu thần kỳ của nàng. Bởi vậy, quán trà Tấn Giang có thể mở thêm vài quán nữa. Hôm nay nàng không ủ rượu nữa, rượu nàng và Tạ Hành đều là rượu thuốc con gái ủ. Tạ Hành "..." Nịnh Bảo nói rất hay và có lý, hắn không thể nào phản bác. "Có lẽ vậy." Mặt mày Tạ Hành thâm trầm, nắm chặt tay Khương Nịnh Bảo, hắn thật không ngờ thê tử đã sớm có giấc mộng như vậy, có lẽ thật sự giống như thê tử nói, số mệnh của bọn họ là phu thê. Khương Nịnh Bảo tựa đầu trên vai hắn, khóe miệng bất giác cong lên. Cả đời này, nàng quá hạnh phúc. Thật sự rất hạnh phúc. Chẳng biết tại sao, nàng đột nhiên nhớ tới Dương Thư Thanh đã sớm qua đời. Từ hai mươi lăm năm trước, Dương Thư Thanh qua đời, trước khi chết, rốt cuộc nàng cũng khôi phục thần trí, Tần Quận Vương phái người tới mời nàng qua gặp mặt Dương Thư Thanh lần cuối cùng. Khương Nịnh Bảo nghĩ đến Dương Thư Thanh trước khi qua đời, rốt cuộc cũng không đem Tần Quận Vương làm thế thân nữa, Tần Quận Vương vui mừng kích động, nhịn không được một hồi thổn thức. Nàng cũng thổn thức vì Tần Quận Vương, đường đường là Tần Quận Vương, vậy mà cuối cùng treo cổ trên cây mà Dương Thư Thanh trồng, tình nguyện trở thành thế thân mấy chục năm. Tần Quận Vương sủng ái kế Vương Phi Dương Thư Thanh mấy chục năm, ngay cả hai đứa con trai cũng không quan tâm, trong kinh thành không biết có bao người hâm mộ Dương Thư Thanh. Khương Nịnh Bảo lặng lẽ đồng tình với đứa nhỏ mà tiền Tần Vương Phi sinh hạ, lén ủ rượu thuốc cho hắn uống, giúp cho hắn khỏe mạnh lớn lên, kế thừa Quận Vương phủ. Lúc này, ngoài viện truyền đến một hồi âm thanh ầm ĩ. Hóa ra là Tạ Kỳ, Tạ Lân và mấy đứa con gái dắt một đám con cái tới, có mấy đứa còn nhỏ, được đám bà vú ôm trong ngực, y y nha nha gọi. "Cha, mẹ, chúng ta tới thăm hai người đây." Cách mấy ngày, con trai và con gái đều mang con cái của bọn chúng sang thăm nàng và Tạ Hành, từ mười lăm năm trước, sau khi sát khí trên người Tạ Hành biến mất, náo nhiệt như vậy là vô cùng thông thường. Khương Nịnh Bảo mỉm cười khỏe mạnh, thái dương đã có vài sợi tóc bạc, còn có con cháu cả sảnh đường, náo nhiệt trong viện, nhịn không được thở dài "A Hành, chàng xem, chỉ chớp mắt, chúng ta đã là lão tổ tông." Tạ Hành trịnh trọng nói "Trong mắt ta, nàng vĩnh viễn ở bộ dạng mười sáu tuổi." Mặt mày Khương Nịnh Bảo vui vẻ. Con trai và con gái "..." ReviewGẢ CHO CHA CỦA NAM CHÍNHTác giả Cửu Nguyệt Vi LamThể loại Cổ đại, sủng, ngọt, xuyên sách, nữ chính bên ngoài nhu nhược nội tâm cường hãn x nam chính bên ngoài cao lãnh nội tâm thơ ngây, nữ phụ trọng sinh, HEĐộ dài 110 chương Tình trạng Hoàn editNhà Sắc edit, post FULL PUBLIC mừng sinh nhật Page SCTĐánh giá nội dung truyện ★★★★✰Đánh giá nam nữ chính ★★★★✰Đánh giá bản edit truyện ★★★★✰Đề cử ★★★★✰***Khương Nịnh Bảo là tứ tiểu thư phủ Trường An Hầu, phụ mẫu sớm qua đời, phía trên chỉ còn một ca ca mới thi đậu tú tài. Nếu không phải nàng còn có một mối hôn ước với thế tử phủ Định Quốc Công, tháng ngày chắc hẳn khó qua. Thế nhưng bỗng có một ngày, thế tử Tạ Cảnh Dực bởi vì một mối tình si với đích nữ phủ An Viễn Hầu mà bất chấp hiếu nghĩa, một mực muốn cùng nàng từ hôn. Ít nhất ,Tạ thế tử cũng còn có chút lương tâm, không chỉ mang ngọc ngà châu báu tới bồi thường nàng, còn ngỏ ý muốn nhận nàng làm muội muội, đem thân phận tiểu thư phủ Định Quốc Công tặng cho Khương Nịnh Bảo. Thế nhưng, hắn có lòng bồi thường, còn phải xem Khương tứ cô nương liệu có tâm muốn nhận hay không? Ngàn sai vạn sai cũng chẳng phải tại nàng, hà cớ chi bắt nàng mang danh bị ruồng bỏ, còn cố tình giả nhân giả nghĩa tưởng “bố thí” cho nên, dân chúng kinh thành gần đây truyền tai nhau rằng “sau khi bị thế tử phủ Định Quốc Công từ hôn, tứ tiểu thư Khương gia lập tức hóa điên, không sợ chết đòi gả cho Định Quốc Công, trở thành nương của kẻ đã từ hôn mình.” *Định Quốc Công là ai? Chàng là chiến thần của Đại Việt, là chiến thần được tất cả dân chúng kính trọng, cũng là nam nhân độc thân “có độc” khiến tất cả các cô nương kinh thành đều muốn tránh. Nghe nói, chàng sinh ra đã mang sát khí, lại lớn lên trong quân doanh, vì thế, không có bất luận người nào, ngay cả mẫu thân ruột có thể ở bên chàng mà bình an vô sự. Lời đồn về chàng quả thật rất nhiều, giả giả thật thật, Khương Nịnh Bảo nghe xong chỉ cười. Cho dù thân mang sát khí thì có thể thế nào, dù sao nàng cũng đã trải qua một kiếp hỗn độn nơi mạt thế, mệnh so với cỏ còn trường, đến cuối cùng, nếu không phải nàng tự sát, liệu có kẻ nào có thể tước đi sinh mạng nàng? Sau khi xuyên đến nơi này, ngoài khả năng biết trước cốt truyện, nàng còn có một thân công năng ủ rượu tuyệt hảo, còn sợ bị Định Quốc Công “khắc” chết hay sao?Vì thế, trong sự ngỡ ngàng của dân chúng kinh thành, sự vui mừng của Định Quốc Công phu nhân cùng sự ghen ghét của “con dâu tương lai” và tâm tình phức tạp của hôn phu cũ kiêm “nhi tử tương lai”, Khương Nịnh Bảo hoan hỉ gả vào phủ Định Quốc Công. Từ nay về sau, Khương tứ tiểu thư trở thành đầu quả tim của Định Quốc Công gia, một đời sủng ái, cùng nàng nắm tay đến tóc bạc da mồi.***Khương Nịnh Bảo một kiếp lăn lộn nơi mạt thế, vì sinh tồn mà đêm ngày cùng đám tang thi chiến đấu, cuối cùng tại một khắc tiêu diệt hết đám tang thi kia, nhân sinh cũng mất đi ý nghĩa, nàng liền tự kết liễu cuộc đời. Thế nhưng, bởi vì mệnh nàng quá lớn, tự sát không thành còn đem bản thân xuyên đến trong sách, trở thành tiểu cô nương đang ở vạch xuất phát của con đường hắc hóa, sắp trở thành nữ phụ ác độc đáng thương làm nền cho “nữ chính” trọng sinh kia. Khương Nịnh Bảo nàng dù sao cũng là người đã trải qua một kiếp, nếm qua mọi khổ cực, vì thế, nàng quyết không để bản thân trở thành Khương cô nương đáng thương như trong sách. Mà bước đầu tiên của “cuộc cách mạng” này là đá bay vị hôn phu bội bạc, còn phải nhanh chóng ôm chặt đùi “cha chồng hụt” kia, sau đó nhất định độc chiếm cái vị trí Định Quốc Công phu Nịnh Bảo dù đã trải qua mười sáu năm bị cổ nhân hun đúc, bề ngoài nhu nhu nhược nhược điển hình của quý phủ tiểu thư. Thế nhưng từ trong xương tủy, nàng vẫn là một cô nương mạnh mẽ, sát phạt quyết đoán, càng không chấp nhận ủy khuất lấy một phần. Nàng vì người thân, có thể nhẫn nhịn, có thể giả vờ yếu đuối dễ bắt nạt, thế nhưng nếu động đến giới hạn của nàng, nhất định phải trả giá. Nàng yêu một người, sẽ dùng hết chân thành cùng nhiệt tình để yêu. Quản cải gì mặt mũi, cái gì lễ tiết, cái gì thẹn thùng, chỉ cần là người nàng thích, nàng liền trực tiếp bày tỏ, sau đó mỗi ngày đều quấn lấy chàng, triền miên ân Quốc Công Tạ Hành là chiến thần trong mắt bá tánh, luận bối phận, chàng còn là biểu ca của hoàng đế, có thể nói là nam nhân độc thân hoàng kim nếu trên người chàng không mang sát khí khiến người khác không thể tới gần. Vốn cho rằng, cuộc đời này đã định sẵn là cô đơn một kiếp, không thể thành gia, cũng không thể có con, ngờ đâu lại có nàng xuất hiện, cùng chàng nắm tay qua hết một đời. Tiểu cô nương kém chàng đúng một giáp, vốn là vị hôn thê cũ của con nuôi chàng, sau khi bị từ hôn thì lại sống chết muốn gả cho chàng làm thê tử. Tiểu cô nương dù nhỏ tuổi, bề ngoài lại có vẻ nhu nhược, thế nhưng tại một khắc nói muốn gả cho chàng, ánh mắt thực kiên định. Nàng là người duy nhất có thể ở cạnh chàng mà không hao tổn gì, nàng là người từng chút một cho chàng cảm nhận được tình thân áp áp cùng tình yêu vốn trước nay chẳng bao giờ chàng nghĩ có thể có được. Vì thế, Tạ Hành đối với nàng động tâm, không chỉ muốn đau nàng, sủng nàng, còn muốn giữ nàng ở lại bên Quốc Công bề ngoài là một người lạnh lùng, kỳ thực nội tâm lại vô cùng ấm áp. Chàng đối với mẫu thân quan tâm, đối với nhi tử “hờ” là hết lòng dạy dỗ, đối với Khương Nịnh Bảo càng là che chở, yêu thương. Có lẽ, bởi vì non nửa cuộc đời sống trong quân doanh, chàng không biết làm thế nào để bày tỏ lòng mình, chỉ có thể từng chút một vì nàng học tập, khiến cho nàng cảm nhận được trái tim chàng.***“Gả cho cha của nam chính” là cái tên dễ khiến người ta liên tưởng đến mấy thứ tình cảm “bất chính”. Thế nhưng, thực tế thì đây chỉ là một bộ ngôn tình bình thường, nam chính bởi vì hoàn cảnh mà nhận nuôi vị hôn phu cũ của nữ chính. Thực sự mà nói, “Gả cho cha của nam chính” có rất nhiều lỗ hổng, tình tiết chưa thực sự logic, nam nữ chính cũng bị buff lên tương đối nhiều. Tuy nhiên, cái hay là tác giả khai thác nhân vật nữ phụ trọng sinh ở một khía cạnh hoàn toàn ta sau khi trọng sinh thì nắm được thiên cơ, một đường thuận lợi trả thù như tất cả đồng nghiệp trọng sinh khác. Thế nhưng, bởi vì nàng ta quá tham lam, không biết nơi đâu là giới hạn, bởi vì sự ích kỷ cùng ngu dốt của bản thân mà suốt ngày gây hấn với nữ chính có nhiều skills hơn, cuối cùng nhận lấy cái kết đắng. Truyện khá máu chó, nhưng là máu chó một cách sảng khoái, đọc mà hả hê với kết cục cho những kẻ chỉ biết làm điều ác, tham lam quá độ, cùng với những màn phát cẩu lương đảm bảo ngược chết cẩu độc thân của lão xử nam Tạ Hành cùng Khương cô nương “lưu manh còn giả danh gái nhà lành”.Một điểm cộng nữa là editor làm khá tốt, truyện ít lỗi, rõ ràng, mạch lạc, tăng thêm giá trị giải trí và thư giãn cho truyện. Nếu bạn muốn biết làm sao để Khương tiểu cô nương yếu ớt cưa đổ sát thần Định Quốc Công Tạ Hành thì mới nhảy hố nhé. ____________*được trích từ văn án của truyệnReview by Gian ThầnBìa Họa Gian Phi*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họaCre pic Huaban/google Thể loại Cổ đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Trọng sinh, Song khiết, Xuyên sách, Hào môn thế gia, Nữ phụ, Trạch đấu, Sảng văn, Trâu già gặm cỏ non, Xuyên thành vai ác, Kim bài đề cử, Vả mặt, 1v1, Nữ chủ Số chương 110 tính cả phiên ngoại ​Tại Triều Đại Việt - Định Quốc Công Tạ Hành được nổi danh là nam nhân lớn tuổi nhưng vẫn còn xử nam. Định Quốc Công Tạ Hành nổi danh là Chiến Thần, nhưng cho dù tướng mạo đường hoàng, gia thế không kém, cũng không có cô nương nào dám tơ tưởng hay đến gần. Chính vì toàn thân trên dưới Tạ Hành đều mang sát khí, nên không ai dám tiếp xúc. Từ khi vừa sinh ra, cơ thể đã mang sát khí cực nặng, may sao có vị cao tăng đi qua, ôm vào phật môn, mới giúp trong phủ ổn định, mẫu thân Tạ Hành mới không bị sát khí ảnh hưởng tánh mạng Tất cả mọi người cho rằng vị Định Quốc Công này chú định là mệnh thiên sát cô tinh, không thể tiếp xúc được ai, kể cả người thân, cho nên không thể bên cha mẹ, càng không có được thê tử, con cái. Vậy mà đột nhiên Tử tiểu thư của Khương gia bị thế tử Định Quốc Công phủ từ hôn, tức giận quá mức thốt ra muốn gả cho cho Định Quốc Công. Toàn kinh thành đều vì thông tin này mà trở nên xôn xao, náo nhiệt... Nội dung nhãn hiệu Kiếp trước kiếp này xuyên qua thời không ngọt văn xuyên sách Nhân vật chính Khương Nịnh Bảo, Tạ Hành ┃ vai phụ Rất nhiều ┃ cái khác không Đánh giá 8/10 từ 41 lượt Gả Cho Cha Của Nam Chính - Cửu Nguyệt Vi LamGiới thiệu truyện ngôn tình cuốn hút nàyTriều Đại Việt, Càn Nguyên năm thứ vào xuân hoa nở thời tiết trở nên tốt hơn, không khí dù còn lạnh vẫn chợt ấm, gió nhẹ lay động cánh hoa, hương hoa nhàn nhạt lững lờ trong không nắng ban mai vừa ló dạng, mặt trời cũng bắt đầu chậm rãi mọc lên từ hướng tớ ở Trường Ninh Bá phủ đã bắt đầu bận rộn, chạy nhộn nhịp trong các viện, trong phủ dần dần náo nhiệt sân vắng im ắng âm u nhưng thanh nhã ở phía Tây, sân viên to như thế này mà lại không có mộttôi tớ nào đi ngang trong phòng, trên giường lớn có khắc hoa văn, Khương Nịnh Bảo đang trong giấc ngủ chậm rãi mở hai mắt ra, đôi mắt của nàng rất đẹp, dung mạo xinh đẹp hoàn mỹ, khí chất dịu dàng trong sáng, cả người toát ra vẻ điềm đạm đáng yêu, làm choc ho bất cứ ai thấy cũng đem lòng yêu mến."thật đúng là xuyên sách?"Khương Nịnh Bảo xốc chăn lên, sau đó ngồi ngay ngắn ở bên giường, mày cau lại, trong đôi mắt hiệnlên sự khiếp sợ cùng khó tin, sau khi ngồi yên lặng một lúc thật lâu, nàng mới vén màn lụa lên, với tay lấy một chiếc áo khoác rồi bước xuống giường, mang hài thêu hoa, tiện tay đem mái tóc dài đến eo dùng dây cột tóc buộc này, cánh cửa ken két mở ra, một nha hoàn mặc y phục màu xanh đang rón rén xuất hiện trong phòng, nhìn thấy người trong phòng đã tỉnh, thanh âm mang theo chút kinh ngạc."Tiểu thư đã tỉnh rồi ư?" Cùng đọc truyện Gả Cho Cha Của Nam Chính của tác giả Cửu Nguyệt Vi Lam tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại loại Cổ đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Trọng sinh, Song khiết, Xuyên sách, Hào môn thế gia, Nữ phụ, Trạch đấu, Sảng văn, Trâu già gặm cỏ non, Xuyên thành vai ác, Kim bài đề cử, Vả mặt, 1v1, Nữ chủSố chương 110 tính cả phiên ngoại​Tại Triều Đại Việt - Định Quốc Công Tạ Hành được nổi danh là nam nhân lớn tuổi nhưng vẫn còn xử Quốc Công Tạ Hành nổi danh là Chiến Thần, nhưng cho dù tướng mạo đường hoàng, gia thế không kém, cũng không có cô nương nào dám tơ tưởng hay đến gần. Chính vì toàn thân trên dưới Tạ Hành đều mang sát khí, nên không ai dám tiếp khi vừa sinh ra, cơ thể đã mang sát khí cực nặng, may sao có vị cao tăng đi qua, ôm vào phật môn, mới giúp trong phủ ổn định, mẫu thân Tạ Hành mới không bị sát khí ảnh hưởng tánh mạngTất cả mọi người cho rằng vị Định Quốc Công này chú định là mệnh thiên sát cô tinh, không thể tiếp xúc được ai, kể cả người thân, cho nên không thể bên cha mẹ, càng không có được thê tử, con mà đột nhiên Tử tiểu thư của Khương gia bị thế tử Định Quốc Công phủ từ hôn, tức giận quá mức thốt ra muốn gả cho cho Định Quốc kinh thành đều vì thông tin này mà trở nên xôn xao, náo nhiệt...Nội dung nhãn hiệu Kiếp trước kiếp này xuyên qua thời không ngọt văn xuyên sáchNhân vật chính Khương Nịnh Bảo, Tạ Hành ┃ vai phụ Rất nhiều ┃ cái khác không

gả cho cha nam chính