Chỉ Mong Con Bình An - Thơ: Nguyên Vy. Những bài thơ về mẹ đơn thân. Click ngay: những bài thơ về thiên nhiên để biết những bài thơ đặc sắc. Đừng nói nữa Anh ơi thêm buồn bã. Cuộc đời này lắm vất vả em mang. Kể từ khi phận gái bước sang ngang. Gặp bến đục em lỡ Bài thơ đã phác họa thành công sự chuyển mùa kỳ diệu của đất trời và của lòng người. " Sang thu" là một bài thơ tái hiện lại một cách nhẹ nhàng sự chuyển mùa tinh tế, trời đất lúc sang thu có chút gì đó bối rối, có chút gì đó ngập ngừng và hơn hết là sự ngỡ ngàng, bồi hồi của nhà thơ khi nhận ra sự thay đổi của trời đất. Download nhạc hot Nhìn Thuyền Sang Ngang online, Nghe nhạc Zing Mp3 Nhìn Thuyền Sang Ngang online. NhacVangHay.Net. Bài Hát; Tiễn Bước Sang Ngang - Tuyệt Phẩm Song Ca 19,506. Tình Tan Vỡ Mộng. Vũ Hoàng. 57,223. Lỡ Bước Sang Ngang (Thơ Nguyễn Bính) V.A. Cánh cửa này đóng lại thì phải xinh đẹp, hiên ngang bước sang cánh cửa khác rộng lớn hơn. Thu mình, hoặc tỏ ra đáng thương mới là thất bại", diễn viên "Quỳnh ngang tàng cũng được nhưng sống thật, không giả tạo, lọc lừa hại người thì cơ bản vẫn là ng tử tế Lỡ bước sang ngang Tác giả: Nguyễn Bính 1 - Em ơi! em ở lại nhà Vườn dâu em đốn, mẹ già em thương Mẹ già một nắng hai sương Chị đi một bước trăm đường xót xa UcR0KO. 10 Tháng Ba, 2023 231 lượt xem Bài thơ Lỡ bước sang ngang khi ra đời có lẽ không bao giờ ngờ rằng nó sẽ trở thành tác phẩm “báo mộng” cuộc đời Nguyễn Bính Một đời lỡ bước, một đời tài hoa bạc mệnh. Một đời chia ly, phân kỳ, đoạn trường, tang liệm, một đời khát khao tình yêu và hạnh phúc. Tập Lỡ bước sang ngang mở đầu bằng bài thơ bạc mệnh ấy và kết thúc bằng hai bài Chuyến tàu đêm và Đàn tôi, cả ba đều là thơ bạc mệnh, như thể bao nhiêu nỗi buồn trên thế gian đều theo nhau vào thơ Nguyễn Bính tên thật là Nguyễn Trọng Bính, sinh năm 1919, quê ở xóm Trạm, thôn Thiện Vinh, xã Đồng Đội, huyện Vụ Bản, tỉnh Nam Định. Mồ côi mẹ từ lúc ba tháng. Không học ở trường mà học nhà với cha và cậu. Làm thơ từ lúc 13 tuổi. Được giải khuyến khích của Tự Lực Văn Đoàn năm 1937. Đến năm 1942, Nguyễn Bính đã có 7 tập thơ Lỡ bước sang ngang và Tâm hồn tôi in năm 1940, Hương cố nhân và Một nghìn cửa sổ 1941, Người con gái ở lầu hoa, Mười hai bến nước, Mây tần và Bóng giai nhân 1942.Nguyễn Bính nổi tiếng ngay từ tập thơ đầu, Lỡ bước sang ngang. Người Việt từ Nam chí Bắc thuộc Lỡ bước sang ngang. Sự bình dân của Nguyễn Bính được Hoài Thanh giải thích trong Thi nhân Việt Nam, như một lời khen, rằng Nguyễn Bính đã làm sống lại mỗi con người nhà quê trong chúng ta, nhưng ông lại tiếc rằng Nguyễn Bính làm thơ bình dân như thế thì “khó lọt vào mắt những nhà thông thái” và trách Nguyễn Bính đã nhà quê sao lại không nhà quê cho trót, mà thỉnh thoảng lại chêm vào những câu thơ rất “tỉnh”, khiến “người ta khó nhận thấy cái hay của những câu thơ khác có tính chất ca dao”. Tóm lại, theo Hoài Thanh, thơ Nguyễn Bính nhà quê và cái hay trong thơ Nguyễn Bính là nhờ giống ca dao. Cả hai nhận xét đều sai lạc, bề ngoài, vì không phải trong thơ cứ tả cảnh sống ở thôn quê là thành nhà thơ nhà quê, cứ có thôn Đông, thôn Đoài, có vườn dâu, nong tằm là có chất ca dao. Sau này, hai nhà phê bình khác đã cảm thông sâu sắc với định mệnh khắt khe, đau buồn trong thơ Nguyễn Bính là Nguyễn Tấn Long và Nguyễn Hữu Trọng trong Việt Nam thi nhân tiền chiến, do Sống Mới tái bản năm 1968, tại Sài Nguyễn Bính bình dân, nhưng không quê mùa. Nguyễn Bính đã nhập hồn người dân quê, hồn người phụ nữ, để viết lại đời sống quê hương và dân tộc mình, bằng một giọng bình dân. Bình dân được như Nguyễn Bính không phải dễ. Nguyễn Bính nói hộ cả một thế hệ đàn bà, một thế hệ lỡ bước trong những cuộc hôn nhân dàn xếp, nói bằng ngôn ngữ của họ, bằng những thổn thức của họ. Nguyễn Bính nói thơ chứ không làm thơ. Ngôn ngữ thơ của ông là ngôn ngữ đối thoại giữa hai người, hoặc một người độc thoại với chính mình. Cấu trúc thi thoại, gồm đối thoại và độc thoại đã tạo nên thi ca Nguyễn Bính Em ơi, em ở lại nhàVườn dâu em đốn, mẹ già em thương Cấu trúc thi thoại nôm na gọi là thơ nói có từ thế kỷ XVIII, trong các truyện nôm. Nền thơ nôm của chúng ta khá rực rỡ trong thế kỷ XVIII với ba tác phẩm cột trụ Cung oán ngâm khúc của Nguyễn Gia Thiều 1741-1798, Hoa tiên của Nguyễn Huy Tự 1743-1790 và Chinh phụ ngâm của Đặng Trần Côn do Phan Huy Ích 1750-1822 dịch mà tới nay người ta vẫn coi là của Đoàn Thị Điểm, mặc dù Hoàng Xuân Hãn đã chứng minh về văn bản trong Chinh phụ ngâm bị khảo từ hơn nửa thế kỷ nay. Cung oán và Chinh phụ là những khúc ngâm, tức là những lời tâm sự, than vãn của một người đàn bà; nói cách khác, đó là những “tự truyện” khổ đau; trong khi Hoa tiên là một truyện nôm thuần tuý, tức là một cuốn “tiểu thuyết” viết bằng thơ. Hoa tiên mở đường cho những truyện nôm sau này như Quan âm Thị Kính, Lục Vân Tiên, Bích Câu kỳ ngộ, Nhị độ mai, Nữ tú tài, Phan Trần…. và nhất là Truyện Kiều của Nguyễn Du. Truyện nôm là một hình thức tiểu thuyết, mà trong tiểu thuyết phải có đối thoại. Vì vậy, trong truyện nôm luôn luôn có những chữ nàng rằng, chàng rằng. Ví dụ trong Hoa tiên Thưa rằng Chút phận bọt bèoHậu sinh đã dám chơi trèo sao nên Hoặc trong Quan âm Thị Kính Chàng rằng Giấc bướm vừa sayDao con nàng bỗng cầm tay kề gần Thơ Nguyễn Bính kết hợp hai thể loại trên đây thể ngâm của Cung oán và Chinh phụ và thể thoại của các truyện nôm Hoa tiên, Kiều… Nói khác đi thơ Nguyễn Bính là tự truyện kết hợp với tiểu thuyết. Tác phẩm Lỡ bước sang ngang cho thấy ảnh hưởng sâu sắc của hai dòng thi ca cổ điển này. Nếu Cung oán và Chinh phụ là những khúc ngâm của người đàn bà thế kỷ XVIII, thì Lỡ bước sang ngang là khúc ngâm của người đàn bà đầu thế kỷ XX. Khúc ngâm nào cũng gắn bó với hai niềm đau Tình thế bi đát của đối tượng mà tác giả đưa ra, và niềm đau nội tâm của chính tác giả. Đối tượng trong Cung oán và Chinh phụ chúng ta đã rõ. Đối tượng trong Lỡ bước sang ngang, ở ngay trong đề, là lời than của một thiếu phụ lấy người mà mình không yêu. Và đây cũng là bi kịch chung của người phụ nữ đầu thế kỷ XX mà những ngòi bút thời ấy không mấy ai không viết, từ Hoàng Ngọc Phách đến Khái Hưng, Nhất Linh, qua TTKh. Theo Bùi Hạnh Cẩn, anh họ của Nguyễn Bính, trong cuốn Nguyễn Bính và tôi NXB Văn Hoá Thông Tin, tái bản 1999 thì đối tượng ngoài đời của bài thơ là Th, người yêu của nhà thơ Trúc Đường, anh ruột Nguyễn Bính. Nguyễn Bính đặt tên cho người đàn bà này là chị Trúc. Chị Trúc trở thành đối tượng của nhiều khúc ngâm. Trong những giây phút đau thương nhất của đời mình, Nguyễn Bính thường làm thơ gửi cho chị Trúc, viết về niềm đau của chị Trúc như niềm đau của chính mình. Chị Trúc là một nàng thơ, là một ảnh thật và ảnh ảo chập chùng. Thân phận lỡ làng, nổi trôi của chị Trúc cũng là thân phận lênh đênh lạc loài của Nguyễn Bính. Lỡ bước sang ngang còn là một truyện nôm. Nguyễn Du khi viết Truyện Kiều đã chịu ảnh hưởng của Nguyễn Huy Tự trong Hoa tiên, và Nguyễn Bính khi viết Lỡ bước sang ngang đã lấy Nguyễn Du làm mẫu. Chúng ta thử đọc đoạn Thuý Kiều dặn dò Thuý Vân trước khi đi vào cuộc đời mưa gió, Nguyễn Du viết Cậy em, em có chịu lờiNgồi lên cho chị lạy, rồi sẽ thưaGiữa đường đứt gánh tương tưKeo loan chắp mối tơ thừa, mặc em. Nguyễn Bính viết Mẹ già một nắng hai sươngChị đi một bước trăm đường xót xaCậy em, em ở lại nhàVườn dâu em đốn, mẹ già em thương Ảnh hưởng trực tiếp, rất thầy trò. Lỡ bước sang ngang có hơi thơ Nguyễn Du, có cái tâm Nguyễn Du, có lòng thành Nguyễn Du, có cách đưa đối thoại vào thơ thần tình như Nguyễn Du. Bởi cả hai nhà thơ đều đã nhập vào hồn nhân vật mà họ diễn tả. Nguyễn Du nhập vào Kiều, viết hộ Kiều những lời tha thiết dặn dò Thuý Vân, trước khi bước vào quãng đời mưa gió. Nguyễn Bính nhập vào hồn người chị trước khi lấy chồng, dặn em những lời đau đớn xót xa Rồi đây sóng gió ngang sôngĐầy thuyền hận chị lo không tới bờMiếu thiêng vụng kén người thờNhà hương khói lạnh, chị nhờ cậy emĐêm nay là trắng ba đêmChị thương chị, kiếp con chim lìa đànMột vai gánh lấy giang san…Một vai nữa gánh muôn vàn nhớ thươngMắt quầng, tóc rối tơ vươngEm còn cho chị lược gương làm gì!Một lần này bước ra điLà không hẹn một lần về nữa đâuCách mấy mươi con sông sâuVà trăm nghìn vạn dịp cầu chênh vênhCũng là thôi… cũng là đành…Sang ngang lỡ bước riêng mình chị sao? Lỡ bước sang ngang viết cho chị Trúc. Là tiếng bạc mệnh của một người chị, nhưng cũng là điềm “báo mộng” quãng đời lưu lạc của tác giả Mười năm gối hận bên giườngMười năm nước mắt bữa thường thay canhMười năm đưa đám một mìnhĐào sâu chôn chặt mối tình đầu tiênMười năm lòng lạnh như tiềnTim đi hết máu, cái duyên không về Những năm bốn mươi ở Hà Nội, nghệ sĩ, thường không có kế sinh nhai, thơ không nuôi nổi người, phải đi nơi khác “kiếm ăn”. Nguyễn Bính đi Nam khoảng 1941, lang bang vào Thanh Hoá rồi đến Huế Chúng tôi hai đứa xa Hà NộiBốn tháng hình như kém mấy ngàyLăn lóc có dư mười mấy tỉnhĐể rồi nằm mốc ở nơi đây Giời mưa ở Huế, 1941 Hai đứa đây là Nguyễn Bính và Vũ Trọng Can. Từ Huế, Nguyễn Bính vào Nam, lại lang thang Rạch Giá, Hà Tiên, Sài Gòn, ngủ đình, ngủ chợ, nay tá túc chỗ này, mai ở nhờ chỗ khác. Sau này Kiên Giang đã viết những dòng cảm động, tả lại những nỗi “đoạn trường” nằm đất, quấn nóp một thứ túi ngủ ngủ đình của Nguyễn Bính trong quãng đời lưu lạc này. 1945, cách mạng bùng nổ, Nguyễn Bính được mời tham gia kháng chiến, nhưng tạng Nguyễn Bính không hợp với thơ tuyên truyền, cho nên ông chỉ viết được những vần thơ khẩu hiệu, không hay Đánh! Đánh! Đánh! Chỗ nào cũng đánh Hoặc những câu gượng gạo như Nếu quân thù không đem binh tiếp việnThì quân ta tiêu diệt hết quân thù. Trong suốt thời gian chín năm gắn bó với cách mạng, những vần thơ hay nhất của Nguyễn Bính là những bài thơ ở Nam nhớ Bắc, rồi sau 54, về Bắc nhớ Nam Mối tình đầu tiên và chân thật nhất của Nguyễn Bính là quê hương đất nước. 1954, tập kết ra Bắc, Nguyễn Bính để lại trong Nam người vợ và đứa con. Khi chủ trương tờ Trăm hoa cùng với Nhân văn giai phẩm, Nguyễn Bính viết bài Tỉnh giấc chiêm bao, trên báo Trăm hoa, tháng 12/1956, với những câu thơ đắng cay, hai nghĩa, có thể hiểu là ông viết lại truyện nhân duyên trắc trở của mình với người vợ Nam hay là với cách mạng, bởi đó là cuộc nhân duyên “Chín năm đốt đuốc soi rừng” 1945-1954. Những tưởng “Duyên nhau đã dựng Trường – đình”, nào ngờ “Mẹ em đã xé tan tành gối thêu”. Sau cơn bão táp Nhân văn giai phẩm, Nguyễn Bính trở về Nam Định, sống quãng đời đen tối còn lại của những người đã trót gắn bó với phong trào. Lỡ bước sang ngang lại một lần nữa trở về trong định mệnh của Nguyễn Bính Chị giờ sống cũng bằng khôngCoi như chị đã sang sông đắm đò Một định mệnh tăm tối, u buồn, sa thải, cho đến lúc mất, trong cô đơn, bệnh tật, và đói, Nguyễn Bính vĩnh viễn ra đi vào ngày cuối cùng của năm Ất Tỵ, ngày 20/1/1966. THỤY KHUÊ Bài Thơ Lỡ Bước Sang Ngang ❤️️ Nội Dung, Ý Nghĩa, Phân Tích ✅ Chia Sẻ Cho Bạn Đọc Về Hoàn Cảnh Sáng Tác, Ý Nghĩa, Nghệ Thuật Tác Phẩm. Nội Dung Bài Thơ Lỡ Bước Sang Ngang Hoàn Cảnh Sáng Tác Bài Thơ Lỡ Bước Sang Ngang Ý Nghĩa Bài Thơ Lỡ Bước Sang Ngang Bố Cục Bài Thơ Lỡ Bước Sang Ngang Nghệ Thuật Bài Thơ Lỡ Bước Sang Ngang Mẫu Cảm Nhận, Phân Tích Bài Thơ Lỡ Bước Sang Ngang Ngắn Hay Nguyễn Bính là tác giả có vị trí đặc biệt trong nền thơ ca Việt Nam hiện đại nói chung và phong trào thơ Mới nói riêng. Sự nghiệp thơ ca của ông có sức hấp dẫn mãnh liệt không chỉ đối với người yêu thơ mà còn cả với các nhà nghiên cứu, phê bình văn học. Trong đó, Lỡ bước sang ngang là bài thơ tiêu biểu. Dưới đây là nội dung bài thơ Lỡ bước sang ngangTác giả Nguyễn Bính “- Em ơi, em ở lại nhà,Vườn dâu em đốn, mẹ già em già một nắng hai sương,Chị đi một bước trăm đường xót em, em ở lại nhà,Vườn dâu em đốn, mẹ già em thương. Hôm nay xác pháo đầy đường,Ngày mai khói pháo còn vương khắp này chị bước sang ngangLà tan vỡ giấc mộng vàng từ hồng em uống cho say,Vui cùng chị một vài giây cuối cùng.Rồi đây sóng gió ngang sông,Đầy thuyền hận, chị lo không tới bờMiếu thiêng vụng kén người thờ,Nhà hương khói lạnh, chị nhờ cậy qua là trắng ba đêm,Chị thương chị, kiếp con chim lìa vai gánh lấy giang san…Một vai nữa gánh muôn vàn nhớ quầng, tóc rối tơ vương,Em còn cho chị lược gương làm gì!Một lần này bước ra đi,Là không hẹn một lần về nữa mấy mươi con sông sâu,Và trăm nghìn vạn dịp cầu chênh là thôi… cũng là đành…Sang ngang lỡ bước riêng mình chị sao?Tuổi son nhạt thắm phai đào,Đầy thuyền hận, có biết bao nhiêu người!Em đừng khóc nữa, em ơi!Dẫu sao thì sự đã rồi, nghe em!Một đi bẩy nổi ba chìm,Trăm cay, ngàn đắng, con tim héo em thương chị mười phần,Cũng không ngăn nổi một lần chị đi.” Chị tôi nước mắt đầm đìa,Chào hai họ để đi về nhà ai…Mẹ trông theo, mẹ thở dài,Dây pháo đỏ bỗng vang trời nổ ra đứng ở đầu làng,Ngùi trông theo chị khuất ngàn dâu thưa. Trời mưa ướt áo làm gì?Năm mười bẩy tuổi chị đi lấy ta pháo đỏ rượu hồng,Mà trên hồn chị một vòng hoa đầu chị bước sang ngang,Tuổi son sông nước đò giang chưa nhà, em nhớ mẹ thương,Ba gian trống, một mảnh vườn xác ngồi bên cửi xe tơ,Thời thường nhắc Chị mày giờ ra sao?“- Chị bây giờ”… Nói thế nào?Bướm tiên khi đã lạc vào vườn từ lỡ bước sang ngang,Trời dông bão, giữa tràng giang, lật dòng nước chảy liên miên,Đưa thân thế chị tới miền đau năm gối hận bên giường,Mười năm nước mắt bữa thường thay năm đưa đám một mình,Đào sâu chôn chặt mối tình đầu năm lòng lạnh như tiền,Tim đi hết máu, cái duyên không về. “Nhưng em ơi, một đêm hè,Hoa xoan nở, xác con ve hoàn chân trên bến sông buồn,Nhà nghệ sĩ tưởng đò còn chuyến thương, thân chị lỡ thương phận chị dở dang những rồi… chị nói sao đây!Em ơi, nói nhỏ câu này với em……Thế rồi máu trở về tim,Duyên làm lành chị duyên tìm về nay lòng ấm lại rồi,Mối tình chết đã có người hồi từ dan díu với tình,Đời tươi như buổi bình minh nạm vàng. “Tim ai khắc một chữ “nàng”Mà tim chị một chữ “chàng” khắc yêu chỉ để mà yêu,Chị còn dám ước một điều gì lầm hai lỡ keo sơn,Mong gì gắn lại phím đờn ngang đêm kia, lệ ròng ròng,Tiễn đưa người ấy sang sông, chị về.“Tháng ngày qua cửa buồng ngồi nhặt cánh hoa lê cuối mùa.” Úp mặt vào hai bàn tay,Chị tôi khóc suốt một ngày một đêm. “- Đã đành máu trở về tim,Nhưng khôn buộc nổi cánh chim giang đi xây dựng cơ đồ…Chị về giồng cỏ nấm mồ thanh đi khoác áo phong trần,Chị về may áo liệm dần nhớ trinh ôm chặt chân giường,Đã cùng chị khóc đoạn trường thơ xưa đêm ấy giường này,Nghiến răng… nhắm mắt… cau mày… cực chưa!Thế là tàn một giấc mơ,Thế là cả một bài thơ não nùng!Tuổi son má đỏ môi hồng,Bước chân về đến nhà chồng là thôi!Đêm qua mưa gió đầy giời,Trong hồn chị, có một người đi qua… Em về thương lấy mẹ già,Đừng mong ngóng chị nữa mà uổng giờ sống cũng bằng không,Coi như chị đã ngang sông đắm đò.” Đón đọc thêm bài 🌿Chân Quê Nguyễn Bính🌿 Nội Dung Bài Thơ, Phân Tích Hoàn Cảnh Sáng Tác Bài Thơ Lỡ Bước Sang Ngang Bài thơ “Lỡ bước sáng ngang” được đăng lần đầu trên Tiểu thuyết thứ năm năm 1939, sau đó được in trong tập thơ đầu của Nguyễn Bính, cùng tựa Lỡ Bước Sang Ngang, năm 1940. Sau khi đăng báo, bài thơ được mọi người thuộc đủ tầng lớp, từ bình dân đến trí thức say mê và Nguyễn Bính nổi danh khắp nơi. Vì vậy sau đó tập thơ Lỡ bước sang ngang ra đời đã được đón nhận rộng rãi. Ý Nghĩa Bài Thơ Lỡ Bước Sang Ngang Bài thơ Lỡ bước sang ngang là lời tâm sự của một cô gái vì hoàn cảnh phải đi lấy chồng, bỏ lại mối tình đầu. Qua đó nói lên vấn đề lễ giáo phong kiến đã đè nặng lên thân phận những người phụ nữ trong xã hội xưa. Suốt cả đêm dài lịch sử, người phụ nữ Việt Nam luôn luôn khát khao được giải phóng khỏi tình trạng đó. Nguyễn Bính đã thay mặt hàng triệu tâm hồn người phụ nữ để phát biểu với toàn thể cộng đồng vấn đề bức xúc ấy. Chia sẻ chi tiết về🌿Bài Thơ Quê Hương Của Nguyễn Bính🌿 Nội Dung, Phân Tích Bố Cục Bài Thơ Lỡ Bước Sang Ngang Bố cục bài thơ Lỡ bước sáng ngang được chia thành 3 phần Phần 1 Từ đầu đến “khuất ngàn dâu thưa.” Phần 2 Tiếp theo đến “cánh hoa lê cuối mùa” Phần 3 Phần còn lại của bài thơ. Nghệ Thuật Bài Thơ Lỡ Bước Sang Ngang Điểm qua các giá trị nghệ thuật được sử dụng trong bài Lỡ bước sáng ngang của Nguyễn Bính. Bài thơ được làm theo thể thơ lục bát, đậm đà tính dân tộc, mang tính chất biểu cảm nồng nàn, thể hiện tâm tình tha thiết. Ngôn ngữ bài thơ bình dị, mộc mạc, gần gũi, mang đậm chất quê. Thi liệu dân gian Bài thơ mang vẻ đẹp chân quê, tiêu biểu cho phong cách thơ Nguyễn Bính. Bài thơ được gieo vần chân, chẳng hạn như vần “ương”, vần “ang”, vần “ay”, vần “âu”,… Đọc hiểu bài thơ 🌸Xuân Về [Nguyễn Bính]🌸 Nội Dung, Nghệ Thuật Mẫu Cảm Nhận, Phân Tích Bài Thơ Lỡ Bước Sang Ngang Ngắn Hay Gửi đến bạn đọc mẫu văn cảm nhận bài thơ Lỡ bước sáng ngang ngắn hay dưới đây, tham khảo ngay nhé! Bài thơ Lỡ Bước Sang Ngang Nguyễn Bính mang đến cho người đọc sự chân thật, giản dị và sống động vô cùng. Đọc những vần thơ này ta thấy sự xót thương đối với những người phụ nữ ở thế hệ xưa. Khi tình yêu trắc trở bắt buộc họ phải làm lại cuộc đời và có khi phải lỡ bước sang ngang. Gần 80 năm trôi qua, tên tuổi của nhà thơ Nguyễn Bính và giá trị của tập “Lỡ bước sang ngang” vẫn được nhiều thế hệ độc giả yêu mến đón nhận. Có lẽ một phần lớn bắt nguồn từ câu chuyện xúc động về cuộc đời của người con gái trong tập thơ. Cô bị mẹ cha bán gả cho người mà mình không yêu, phải lên xe hoa từ năm mười bảy tuổi. Bỏ lại sau lưng mối tình đầu vừa chớm nở, bỏ lại vườn dâu, bỏ lại mẹ già, người con gái ấy đi một chuyến đi định mệnh “Rồi đây sóng gió ngang sông/Đầy thuyền hận, chị lo không tới bờ”. Đọc Lỡ bước sang ngang ta cảm thấy lòng mình bỗng xốn xang và trào lên một niềm cảm xúc khó tả. Đó cũng chính là cách thơ Nguyễn Bính chinh phục người hâm mộ. Nguyễn Bính am hiểu sâu sắc công việc của nhà nông. Đặc biệt là công việc của những người chăn tằm, hái dâu nổi tiếng. Bởi thức ăn chính của tằm là lá dâu. Và sau một đợt thu hái lá cho tằm ăn cần phải “đốn” dâu để có được đợt lá mới cho tăm ăn. Ở đây ta cảm nhận được chất riêng của nhà thơ, bởi ông đã lăn mình vào cuộc sống của người dân và đưa hơi thở đó vào thơ ca. Có như vậy thơ của ông mới sống động, sâu lắng và được nhân dân yêu chuộng. “Em ơi! Em ở lại nhàVườn dâu em đốn mẹ già em thươngMẹ già một nắng hai sươngChị đi một bước trăm đường xót xaCậy em em ở lại nhàVườn dâu em đốn mẹ già em thương…” Lỡ bước sang ngang cũng chính là nỗi quằn quại về số phận của những người phụ nữ khi tình yêu trắc trở. Và họ phải làm lại cuộc đời và có khi phải lỡ bước sang ngang, dằn vặt, đau đớn khôn nguôi. Chính những thói đời, thủ tục cũng như chế độ xưa đã kìm ép người phụ nữ. Và cũng không ít trường hợp rơi vào cảnh lầm than đau đớn cõi lòng. “Hôm nay xác pháo đầy đườngNgày mai khói pháo còn vương khắp làng….Miếu thiêng vụng kén người thờNhà hương khói lạnh chị nhờ cậy em… Thơ Nguyễn Bính bình dân, nhưng không quê mùa. Nguyễn Bính đã nhập hồn người dân quê, hồn người phụ nữ, để viết lại đời sống quê hương và dân tộc mình, bằng một giọng bình dân. Bình dân được như Nguyễn Bính không phải dễ. Nguyễn Bính nói hộ cả một thế hệ đàn bà, một thế hệ lỡ bước trong những cuộc hôn nhân dàn xếp, nói bằng ngôn ngữ của họ, bằng những thổn thức của họ. Đêm qua là trắng ba đêm,Chị thương chị, kiếp con chim lìa đàn.…….Dù em thương chị mười phần,Cũng không ngăn nổi một lần chị đi.” Đọc những vần thơ này ta cảm thấy dâng lên một niềm xúc động không nói thành lời. Đó là sự thương cảm đối với xã hội xưa đầy những luật lệ và hà khắc. Chính những câu thơ xé lòng của Nguyễn Bính đã chạm vào trái tim của người đọc. Và đây cũng chính là mạch cảm xúc chủ đạo trong nhiều tác phẩm thơ ca lúc bấy giờ. Tuy nhiên trong chùm thơ ca ấy ta vẫn tìm thấy được hình dáng, nét riêng của thơ Nguyễn Bính. Chị tôi nước mắt đầm đìa,Chào hai họ để đi về nhà ai……….Mười năm lòng lạnh như tiền,Tim đi hết máu, cái duyên không về. Nguyễn Bính nói thơ chứ không làm thơ. Ngôn ngữ thơ của ông là ngôn ngữ đối thoại giữa hai người, hoặc một người độc thoại với chính mình. Cấu trúc thi thoại, gồm đối thoại và độc thoại đã tạo nên thi ca Nguyễn Bính. “Nhưng em ơi, một đêm hè,Hoa xoan nở, xác con ve hoàn hồn.…..“Tháng ngày qua cửa buồng ngồi nhặt cánh hoa lê cuối mùa.” Đấy là câu chuyện riêng của người con gái – nhân vật chị trong bài thơ Lỡ bước sang ngang nhưng cũng đồng thời là câu chuyện chung của hàng vạn, hàng triệu người con gái khác sống dưới chế độ gia đình phong kiến, chịu ảnh hưởng bởi tư tưởng tam tòng tứ đức. “- Đã đành máu trở về tim,Nhưng khôn buộc nổi cánh chim giang hồ.……Chị giờ sống cũng bằng không,Coi như chị đã ngang sông đắm đò.” Lễ giáo phong kiến đã đè nặng lên thân phận họ, đè nặng lên những kiếp người. Cả một khoảng thời gian dài, người phụ nữ Việt Nam luôn luôn khát khao được giải phóng khỏi tình trạng đó. Bài thơ Lỡ bước sang ngang của Nguyễn Bính là một bài thơ dài nhưng lại không thừa một chữ nào cả. Đọc ta cảm giác xúc động không nói nên lời về một thế hệ phụ nữ xưa. Và mỗi câu thơ lại như chạm vào trái tim và dấy lên biết bao cảm xúc xốn xang khó tả thành lời. Trải qua hơn nửa thế kỷ, ngày nay Lỡ bước sang ngang không còn làm xúc động nhiều người như xưa nữa, vì thời đại phong kiến đã trôi qua, tình yêu lứa đôi được giải phóng. Giờ đây những đôi trai gái yêu nhau đã được tự do lựa chọn hôn nhân cho mình. Tình cảnh lỡ bước sang ngang chỉ còn trong quá khứ đau buồn của một thời. Tuy nhiên ta không phủ nhận Lỡ bước sang ngang là một bài thơ đặc sắc của Nguyễn Bính và có một thời là bài thơ hay của thi ca Việt Nam. Chia sẻ văn mẫu phân tích bài🌱Tương Tư [Nguyễn Bính]🌱 Nội Dung, Nghệ Thuật Có lẽ sự kiện đặc biệt nhất trong đời thơ Nguyễn Bính là việc Tuần báo Tiểu thuyết thứ năm đăng tải bài thơ Lỡ bước sang ngang của ông vào năm 1939. Sau khi được đăng tải, bài thơ đã tạo ra một sự say mê cuồng nhiệt trong lòng độc giả, nhất là những độc giả nữ. Bài thơ Lỡ bước sang ngang của Nguyễn Bính Người ta chuyền tay nhau để đọc, để chép bài thơ. Nhiều người không biết chữ nhưng vẫn thuộc lòng Lỡ bước sang ngang. Các bà các chị dùng nó để ngâm vịnh cho nhau nghe, để hò ru con ngủ. Bài thơ đã tạo nên một hiện tượng văn học kỳ lạ chưa từng có. Nó được phổ cập từ Bắc chí Nam. Đâu đâu người ta cũng đọc Lỡ bước sang ngang, cũng nói chuyện về Lỡ bước sang ngang. Có người kể, trong những ngày đi kháng chiến, thỉnh thoảng trên bước đường hành quân lại nghe văng vẳng giọng những người mẹ trẻ cất lên lời ru Lỡ bước sang ngang trong những xóm làng hiu quạnh. Từ khi bài thơ được đăng tải, nhắc đến Nguyễn Bính là người ta dùng cụm từ “tác giả Lỡ bước sang ngang”. Và Lỡ bước sang ngang không chỉ cuốn hút những độc giả nữ hoặc là tầng lớp bình dân. Ngay cả những trí thức lớn vẫn thích đọc thích nghe Lỡ bước sang ngang. Trong một thiên hồi ký của mình, học giả Trần Bạch Đằng kể ông từng phải đọc đi đọc lại Lỡ bước sang ngang cho cố Tổng bí thư Lê Duẩn nghe để ông quên mệt trong một lần tránh Tây đi càn. Lỡ bước sang ngang là tên của một bài thơ nhưng đồng thời cũng là tên của cả tập thơ, bao gồm những bài như Mưa xuân, Thời trước, Lòng mẹ, Cô lái đò, Cô hái mơ, Lá thư về Bắc, Tương tư… Tập thơ này cùng với tập Tâm hồn tôi đã đưa tên tuổi của thi sĩ vượt lên trên nhiều tác giả đương thời khác. Năm 1944, Nguyễn Bính sống cùng bạn bè ở khu vực Đa Kao, ngày nay. Túng tiền tiêu, một hôm mấy anh em bàn nhau xem có cách gì kiếm tiền một cách thật đàng hoàng. Một người bạn thân của Nguyễn Bính là Hoàng Tấn bày ra một kế hay. Thế là chỉ mấy ngày sau, người ta đọc được những mẩu quảng cáo về việc bán đấu giá bản viết tay tập thơ Lỡ bước sang ngang của thi sĩ Nguyễn Bính. Tập thơ được trưng bày trong một tủ kính lớn đặt tại một nhà sách. Cuối cùng bản viết tay tập Lỡ bước sang ngang được một nhà thầu khoán yêu thơ mua với cái giá tính ra khoảng 18 triệu đồng hiện nay. Cần nhớ là Nguyễn Bính chỉ bán một bản viết tay tập thơ chứ không phải bán bản quyền cả tập thơ, nên cái giá này phải nói là quá cao. Sau khi mua được tập thơ, nhà thầu khoán đã tổ chức bữa tiệc ăn mừng với hơn 50 quan khách, mời cả ca sĩ, nghệ sĩ ngâm thơ đến để ngâm bài Lỡ bước sang ngang. Tiệc tùng kéo dài đến tận quá nửa đêm mới ngưng. Hoàng Tấn cho biết, vào năm 1999, sau 45 năm kể từ ngày mua tập thơ viết tay của Nguyễn Bính, gia đình nhà thầu khoán hiện sinh sống ở Pháp vẫn còn lưu giữ tập thơ. Quả là một chuyện hiếm có trong văn chương. Nhưng vì sao mà bài thơ tạo nên một hiệu ứng ghê gớm như vậy? Có gì đặc biệt trong bài thơ này? Một vài tác giả có lý giải về vấn đề này nhưng dường như không hợp lý lắm. Lỡ bước sang ngang là câu chuyện về một người con gái bị mẹ cha bán gả cho người mà mình không yêu, phải lên xe hoa từ năm mười bảy tuổi. Bỏ lại sau lưng mối tình đầu vừa chớm nở, bỏ lại vườn dâu, bỏ lại mẹ già, người con gái ấy đi một chuyến đi định mệnh “Rồi đây sóng gió ngang sông/Đầy thuyền hận, chị lo không tới bờ”. Đấy là câu chuyện riêng của người con gái – nhân vật chị trong bài thơ Lỡ bước sang ngang – nhưng đấy cũng đồng thời là câu chuyện chung của hàng vạn, hàng triệu người con gái khác sống dưới chế độ gia đình phong kiến, dưới mái nhà mang tên gọi tam tòng tứ đức. Lễ giáo phong kiến đã đè nặng lên thân phận họ, đè nặng lên những kiếp người. Suốt cả đêm dài lịch sử, người phụ nữ Việt Nam luôn luôn khát khao được giải phóng khỏi tình trạng đó. Nhưng phải đến đầu thế kỷ 20, người ta mới dám nghĩ đến điều này. Bắt đầu từ năm 1933, Nhất Linh cùng với một số nhà văn khác trong Tự Lực Văn Đoàn đã ào ạt tấn công vào cái thành trì kiên cố đó để giải phóng người phụ nữ ra khỏi sự áp đặt của quan niệm gả bán, tư tưởng cha mẹ đặt đâu con ngồi đó, tư tưởng môn đăng hộ đối. Nhưng xã hội lúc đó vẫn còn quá nhiều những cô gái bị bán gả theo kiểu như cô Loan trong Đoạn tuyệt. Chính vì vậy mà cho đến năm 1939, Lỡ bước sang ngang ra đời, người ta đón nhận nó như đón nhận cơn mưa giữa ngày đại hạn. Đó là nguyên nhân chính của sự thành công vang dội của bài thơ này. Bằng thể loại thơ, Lỡ bước sang ngang đã đem đến cho người ta phương tiện để than thân trách phận, để giãi bày, để tự an ủi mình mà trước đó những tiểu thuyết của Tự Lực Văn Đoàn không thể làm thỏa mãn độc giả được. Thật ra thì trước đó một năm, những bài thơ của đã gián tiếp bày tỏ vấn đề này rồi. Nhưng mấy bài thơ của là những bài thơ mang tiếng nói cá nhân, còn Lỡ bước sang ngang là phát ngôn của thời đại, phản ánh một thực trạng bất công trong xã hội. Nguyễn Bính đã thay mặt hàng triệu tâm hồn người phụ nữ để phát biểu với toàn thể cộng đồng vấn đề bức xúc ấy. Trải qua hơn nửa thế kỷ, ngày nay Lỡ bước sang ngang không còn làm xúc động nhiều người như xưa nữa, vì thời đại phong kiến đã trôi qua, tình yêu lứa đôi được giải phóng. Giờ đây những đôi trai gái yêu nhau đã được tự do lựa chọn hôn nhân cho mình. Tình cảnh lỡ bước sang ngang chỉ còn trong quá khứ đau buồn của một thời. Tuy nhiên ta không phủ nhận Lỡ bước sang ngang là một bài thơ đặc sắc của Nguyễn Bính và có một thời là bài thơ hay của thi ca Việt Nam. ST Chúc mừng bạn đã thêm playlist Lỡ Bước Sang Ngang Thơ Nguyễn Bính thành công Album "Lỡ Bước Sang Ngang" gồm 16 tập thơ của nhà thơ lãng mạn nổi tiếng Nguyễn Bính. Ông được coi như là nhà thơ của làng quê Việt Nam với những bài thơ mang sắc thái dân dã, mộc mạc. Các tác phẩm nổi bật Cô Lái Đò, Chân Quê, Lỡ Bước Sang Ngang, Tương Tư, Cô Hái Mơ... qua các giọng ngâm Thúy Mùi, Khắc Tư, Trang Nhung, Thúy Đạt. Mời các bạn cùng lắng nghe. rút gọn xem thêm

thơ lỡ bước sang ngang