May là Lam Hi Thần không phải một thường quy bá đạo tổng giám đốc, hắn là một hiểu ý thông tình đạt lý quân tử, Giang Trừng từ chối sau khi, hắn cũng không có không lưu luyến người phản đối miễn cưỡng muốn vì hắn dựng nên hậu trường, nắm lấy người thủ hạ Tổng Giám Đốc, Xin Anh Nhẹ Một Chút! Chương 143: Làm lành Chương trước Chương tiếp Hạ Tử Du ngồi trong quán cà phê đợi La Bá Đặc thật lâu nhưng không thấy La Bá Đặc trở ra, vì đang trong giờ làm việc mà xin nghỉ đi ra ngoài, nên Hạ Tử Du có phần sốt ruột liên tục nhìn đồng hồ trong quán cà phê. Bỗng từ đâu một vị khách đi đến, có vẻ như là đối tác thân cận của Diệp Kỳ Ngôn. '' Được'' - Kỳ Ngôn trả lời người đàn ông kia rồi quay sang cô: '' Em đứng đây chờ anh một lát, anh qua đó xong lập tức trở lại''. Cô mỉm cười, thấy cà vạt anh hơi lệch, liền Anh như một nhân vật cấp cao lặng lẽ đứng từ trên cao nhìn xuống. Nét lãnh đạm pha lẫn một chút nét cười rất nhẹ của anh rõ ràng chứa đựng vẻ lạnh lùng xa cách. Khi Quý Noãn nhìn thấy người đàn ông vốn vẫn quen thuộc với mình mà lúc này lại đột nhiên có vài phần xa lạ, thì trong nháy mắt tim cô như bị cả đàn ong vây đốt. [Truyện Ngôn Tình Hay] Tổng Giám Đốc! Xin Anh Nhẹ Tay 1 Chút Phần 1 của bất kì ai cũng không muốn ai xen vào chuyện của mình. Vì vậy nếu bạn có ý định họ, tình yêu không hề phân biệt giàu nghèo, tuổi tác, ai cũng có quyền được yêu trước, hãy để anh ta bị cuốn hút QIxy. Truyện Tổng giám đốc xin anh nhẹ một chút kể về tình yêu của Đàm Dịch Khiêm và Hạ Tử Du, có thể được ví như hình ảnh của một cuộn len bị con mèo có tên là Định Mệnh đùa giỡn. Nó lăn cuộn len ấy khắp nơi, xoay vần đến mức rối nùi, trong quá trình đó còn “vô tình” tạo ra thật nhiều nút thắt…. Hai nhân vật chính chỉ mải miết cùng nhau gỡ rối, cùng một nút thắt nhưng cả hai lại tự mở theo cách riêng của mình, đến cuối cùng càng mở càng chặt. Nhưng cũng chính vì sự kiên trì và cố chấp với đối phương, rốt cuộc khi tất cả những nút thắt ấy được tháo gỡ, cũng chính là lúc bọn họ nhận ra, sợi dây ấy đã cột chặt số phận của hai người vào với nhau, không cách nào tách rời được nữa. ... Lần đầu tiên Hạ Tử Du gặp Đàm Dịch Khiêm, là ở… trên giường. Lúc ấy, Hạ Tử Du được biết đến là tiểu thư nhà họ Hạ, gia thế quyền quý nhưng vẫn muốn tự mình đi làm, nên đã xin vào làm nhân viên PR cho tập đoàn Đàm thị, cũng chính là công ty dưới quyền lãnh đạo của Tổng giám đốc Đàm Dịch Khiêm. Xã hội hiện đại, quy tắc ngầm dĩ nhiên không thể thiếu, đặc biệt là nhân viên phòng PR. Thế nên, trong một dịp Tổng giám đốc Đàm Dịch Khiêm đến trụ sở thành phố Y công tác, các cô gái xinh đẹp của phòng PR được sắp xếp để “phục vụ” anh. Đương nhiên, Hạ Tử Du cũng nằm trong số đó. Thế nhưng, cô lại chẳng hề có chút hứng thú nào đối với sự kiện này, cho dù các đồng nghiệp còn lại hết sức hưng phấn. Ấy thế mà, đứng trước sự ghen ghét và ngưỡng mộ của tất cả mọi người, cô lại chính là người được chọn. Chỉ có điều, Hạ Tử Du không hề hay biết chuyện này. Bằng một cách nào đó, cô đã bị gài bẫy để đến phòng của anh, và đương nhiên, chuyện đó đã xảy ra… “Đau quá, anh cút ngay!” Lần đầu tiên của Hạ Tử Du, cứ như vậy bị anh mạnh mẽ mà nhẹ nhàng, cướp mất. Hạ Tử Du quả thật không biết, cũng không bao giờ ngờ tới, chính vào cái đêm định mệnh ấy, cô đã không có cách nào thoát khỏi anh được nữa. Cô cũng không biết, xuất phát điểm của tất cả mọi chuyện, đều đến từ hai chữ “trả thù”. Đúng vậy, Đàm Dịch Khiêm sắp xếp như vậy, chính là để dạy dỗ Hạ Tử Du. Trước đây rất lâu, khi cô còn rất nhỏ đã ở cô nhi viện, và có một người bạn tốt tên là Đường Hân. Sau đó, ba mẹ ruột của Đường Hân tìm được tin tức đã đến cô nhi viện đón con gái. Nhưng rốt cuộc không hiểu vì sao, không đón được Đường Hân lại đón Hạ Tử Du về nhà. Lúc ấy, trái tim non nớt của Hạ Tử Du đã không thể chống lại cám dỗ của thứ tình cảm gia đình ấm áp, cô đã quyết định không nói rõ chân tướng. Nhưng từ lúc đó cho đến sau này, cô luôn đi tìm tung tích của người bạn đó, hy vọng có một ngày tìm thấy cô ấy thì sẽ trả lại thân phận cho cô ấy. Thế nhưng, số phận trớ trêu đã để Đàm Dịch Khiêm tìm thấy Đường Hân trước và từ chính miệng của Đường Hân cùng với việc chứng kiến cuộc sống khổ sở của cô ấy, từ lúc nào trong mắt anh, Hạ Tử Du đã trở thành một người có tham vọng, gian trá lừa gạt để chiếm lấy thân phận của bạn bè. Hơn nữa, lúc nhỏ Đường Hân đã từng cứu anh, cho nên ơn này phải trả, thù này cũng phải báo. Tất cả, đổ hết lên người Hạ Tử Du. “Mỗi một giây rong ruổi trong cơ thể cô anh đều căm ghét và thù hận, mà cô hoàn toàn không hay biết.” Đàm Dịch Khiêm đã dùng mọi cách khiến cô gái bé nhỏ ấy yêu mình. Đương nhiên, Hạ Tử Du không có cách nào thoát khỏi sự mê hoặc ấy. Không chỉ có ngoại hình hoàn mỹ, nam tính, ở Đàm Dịch Khiêm còn luôn tỏa ra một khí chất của một nam thần, thông minh, nhạy bén, quyết đoán. Chưa kể, những hành động của anh đối với cô luôn mang theo chút bá đạo nhưng lại xen lẫn sự cưng chiều, khiến cho cô gái lần đầu biết yêu đã không cách nào chống đỡ được mà dần ngã vào tay anh. Nhưng cũng chính vào lúc ấy, anh mới tàn nhẫn bộc lộ ý đồ của mình. Vào trước ngày hai người kết hôn chỉ đúng một ngày, anh đã khép cho cô một tội danh mà cô không hề phạm phải. Hạ Tử Du cứ như vậy, mặc áo cưới tinh khiết như một đóa sen, bước vào tù. Trong một đêm, cô mất đi mọi thứ, thân phận bị vạch trần, mang tiếng lừa gạt, còn tham nhũng ngân sách. Kết quả, chính là hai năm trong ngục. Thời gian hai năm không quá dài đối với một cô gái trẻ, nhưng đối với Hạ Tử Du đó chính là hai năm đen tối nhất trong cuộc đời. Bởi vì, ở trong tù, cô đã có một quyết định vô cùng quật cường, chính là sinh con cho anh. Đúng vậy, khi cô vào tù mới biết mình có thai, cô hoàn toàn có thể bỏ đứa bé, bởi vì ngay cả đến thăm cô một lần, anh cũng không đến. Nhưng mà, cô đã không làm vậy. Có ai đó đã nói, khi yêu, con người ta sẽ có sức mạnh không thể tưởng nổi. Hạ Tử Du chính là có một sức mạnh như vậy, mới có thể sinh ra cô con gái Liễu Nhiên. Thế nhưng, sau khi ra tù cô đi tìm anh lại không thể nào ngờ được, thì ra anh chính là người đã tự tay đưa cô vào tù và còn nữa, tất cả những chuyện anh làm cho cô, vì cô, đều là để trả thù cho Đường Hân. Cô biết hết tất cả, nhưng không hận anh. Là bởi vì, cô nghĩ rằng mình đáng bị như vậy, là bởi vì, cô nợ Đường Hân 10 năm lang bạt khổ sở. Vì thế, cô không cho anh biết về sự ra đời của đứa con, cứ như vậy mà ra đi. Cô thành toàn cho anh và Đường Hân. Nhưng cô đã sai rồi. Ở đâu đó sâu thẳm trong con người Đàm Dịch Khiêm, đã không còn tự chủ được khi đối diện với cô nữa. Anh không đến thăm cô, bởi vì anh không muốn thừa nhận, bản thân mình đã dao động. Tất cả mọi bằng chứng và lời nói đều chỉ ra bản chất xấu xa của cô, nhưng một góc nhỏ nào đó của anh lại không tin như vậy. Nhưng cái góc nhỏ ấy, không đủ khiến cho một con người cao ngạo lạnh lùng như anh, mở lòng với cô. Thế nên, anh dùng thái độ đáng ghét nhất, đối xử với cô. “Thì ra anh vẫn có thể tàn nhẫn với cô như vậy, tàn nhẫn đến mức có thể nhìn rõ mọi thứ xung quanh, chỉ riêng cô là không nhìn thấy…” Trong sự giằng co mỏi mệt ấy, Hạ Tử Du đã gặp Kim Trạch Húc, con nuôi của ba cô. Trong sự chới với và cùng cực, cô đã được người đàn ông này giúp đỡ. Và cũng từ đó, cô mang trong mình, một gánh nặng ơn nghĩa. Đàm Dịch Khiêm sau khi gặp lại Hạ Tử Du, cùng với thời gian tiếp xúc Đường Hân, anh nhận ra hình như có gì đó không đúng. Thế là anh bắt đầu đi điều tra, mới phát hiện rất nhiều sự thật bị che giấu. Bí mật đầu tiên chính là, Hạ Tử Du không phải là người xấu xa như anh biết và bí mật thứ hai, anh có một đứa con gái. Đến lúc này anh biết mình đã sai rồi, anh muốn tìm cách đền bù cho cô, nhưng anh lại chọn một cách thức hoàn toàn cực đoan. Anh không giải thích rõ ràng, đã ép cô cùng con gái theo anh đi Los Angeles. Thử hỏi, Hạ Tử Du lấy đâu ra niềm tin để tình nguyện ở bên cạnh anh? Thế nhưng, Hạ Tử Du yếu đuối nhận ra, vốn dĩ mình không thể cự tuyệt con người này. Nên cô thử dần dần chấp nhận anh. Vậy mà, đến lúc cô sắp quên đi đoạn quá khứ mà anh gây ra, cô lại phát hiện anh có liên quan đến cái chết của mẹ mình. Thì ra, giữa anh và cô, không chỉ có ân oán tuổi thơ, mà còn có hận thù của đời trước. Và cùng với sự “giúp đỡ”, hay đúng hơn là sự "giật dây" của Kim Trạch Húc, cô đứng trước tòa tố cáo anh. Nhưng sự thật lại hoàn toàn ngược lại với những chuyện Kim Trạch Húc đã nói, anh trong sạch. Và cô bỗng chốc được cả thế giới biết đến là một người phụ nữ hèn mọn và đê tiện. Mang một nỗi đau đớn không thể tả xiết, Hạ Tử Du một lần nữa mất đi tất cả. Người đàn ông cô yêu nhưng không thể tin tưởng, quyền nuôi dưỡng đứa con gái mà cô đổi bằng mạng sống để sinh ra và cả đứa con chưa hình thành trong bụng nữa. Hạ Tử Du mang theo những vết thương chằng chịt ấy, rời khỏi Đàm Dịch Khiêm. Cô đã định cứ như vậy sống hết cuộc đời của mình, chỉ của riêng mình mà thôi. “Cuối cùng mất vẫn mất, họ không có sai, sai lầm chính là gặp sai người.” ... Nhưng, ông trời không toại nguyện cho cô. Ba năm sau, cô lại một lần nữa gặp anh. “Gặp anh ở Maldives thật sự bất ngờ, sở dĩ có thể biểu hiện lạnh nhạt trước mặt anh như vậy, không phải vì cô cố đè nén tình cảm dành cho anh, cũng không phải vì cô muốn tỏ vẻ tự nhiên trước mặt anh, mà là cô đã học được cách cư xử bình tĩnh.” Cô thản nhiên chấp nhận việc anh đã có người mới, một Đan Nhất Thuần xinh đẹp đáng yêu, mọi người đều thích, kể cả con gái của cô nữa. Nói không đau lòng là nói dối, nhưng thời gian ba năm cùng với những đau khổ mà cả hai gây ra cho nhau, cũng đủ để cô buông bỏ. Nhưng một lần nữa, cô bỏ xuống, anh lại nhặt lên. Đường Hân vì muốn ngăn cản Đàm Dịch Khiêm đến với Đan Nhất Thuần, đã quyết định nói ra sự thật người năm xưa cứu anh chính là Hạ Tử Du, đồng thời bản thân anh cũng phát hiện ra rằng, tất cả số tiền trước kia cô đòi anh bồi thường, đều được quyên góp cho trại trẻ mồ côi dưới danh nghĩa của anh. Là chính Hạ Tử Du cô, nhận lấy tất cả sự chán ghét của người đời, cùng với những tổn thương không thể xóa nhòa, cứ như vậy để lại cho anh những gì tốt đẹp nhất. “Trời cao cố ý hành hạ anh, muốn để anh tự tay dùng lưỡi dao sắc bén tùng xẻo da thịt mình, xé toác từng vị trí trên thân thể anh, từng mảnh từng mảnh khiến anh thương tích đầy mình, cuối cùng khắp nơi đau đớn đến mức không thở được.” Lần này gặp lại, Đàm Dịch Khiêm hiểu rõ lòng mình, hiểu rõ sự sai lầm trước kia của bản thân, quyết tâm giành lấy Hạ Tử Du một lần nữa. “Hạ Tử Du, toàn bộ phụ nữ trên thế giới này tôi chỉ cần có một mình em, nếu để em đi, vậy tôi phải làm thế nào?” Cách thức của anh cũng giống như trước kia, dùng những cảm giác của thể xác để cho cô biết rằng, thực sự cô chỉ có thể ở bên Đàm Dịch Khiêm anh mà thôi. Hạ Tử Du cũng biết rõ điều đó, cô từng nói người phụ nữ luôn có một thứ tình cảm đặc thù đối với người đàn ông đầu tiên của mình. Cô cũng vậy. Dù rằng anh dùng đứa con gái nhỏ mà cô ngày đêm mong nhớ ra để thỏa thuận, dù rằng anh dùng cách thức nguyên thủy nhất để khiến cô phải nhớ lại những cảm giác khi còn bên anh, cô cũng không thể không thừa nhận. Đối với người đàn ông ấy, cô chưa bao giờ có thể quên được. Chấp nhận ở bên anh một lần nữa, nhưng tình cảm giữa hai người vốn dĩ không có quá trình yêu đương bình thường như những cặp tình nhân khác. Đàm Dịch Khiêm luôn là một người đàn ông thâm sâu khó dò, một người con gái đơn thuần như cô làm sao có thể hiểu thấu? Thế nên, dù đã quay về bên nhau, cô vẫn không hề có cảm giác an toàn. Không phải cô không tin tình cảm của mình, mà chính là không tin vào tình cảm của anh. “Em không có lòng tin là do anh… Anh đã quên, anh chưa từng mang đến cho em quá trình yêu đương của những đôi nam nữ vẫn thường hay có, trong ký ức của em, phần lớn đều là những tính toán và tăm tối mà anh để lại.” Thế nên hết lần này đến lần khác, trước sự bí ẩn của Đàm Dịch Khiêm, cùng với tính toán của Kim Trạch Húc, Hạ Tử Du đã bị lợi dụng. Kim Trạch Húc lợi dụng tình cảm của cô, lợi dụng ân tình mà cô nợ hắn, đã khiến cô trở thành một người không biết quý trọng tình cảm, từng bước bị đẩy ra xa khỏi Đàm Dịch Khiêm. “Một trái tim đã vỡ nát tan tành không có cách nào chắp vá lại được nữa, cái cần không phải là hy vọng, mà là hiểu.” Nhưng có lẽ cao trào nhất chính là cuộc chia ly cuối cùng của cô và anh. Gọi là cuối cùng vì trước đó, hai người đã kết hôn hai lần và cũng ly hôn hai lần. Trong lần sau cùng ấy, Đàm Dịch Khiêm vì muốn bảo vệ cô cho nên đã tạo ra những hiểu lầm, khiến cô chán ghét và hận anh đến cực hạn, quyết tâm bỏ đi. Nhưng khi biết tin anh phải đấu một mất một còn với Kim Trạch Húc và có thể mất đi tất cả, cô lại quay về. Tự nhủ với lòng mình, cô quay về không phải vì còn vương vấn, không phải vì lo lắng cho anh, mà chỉ là vì những lý do khác. Cái cớ ấy cô có thể gạt được cả thiên hạ, nhưng không gạt được chính mình. “Đúng vậy, nhược điểm lớn nhất trong tính cách cô là cố chấp… Bởi vì chấp nhất, cuộc đời này của cô mới có thể vướng mãi vào anh…” Vì vậy mà khi Đàm Dịch Khiêm đã thắng được cuộc chiến đó đến tìm cô, giải thích tất cả thì những thương tổn và ân oán giữa hai người cũng lần lượt biến mất, chỉ còn lại là sự giận dỗi ngọt ngào giữa những đôi tình nhân mặn nồng. “Anh nhìn thật sâu vào hàng nước mắt của cô, nói dịu dàng “Tin tưởng vào trái tim của anh, là thực sự muốn cùng em đi tiếp con đường này…” Hai người dẹp bỏ mọi trở ngại, dần dần học được cách tin tưởng lẫn nhau, chia sẻ cùng nhau, quyết định “Không ôm thử cho vui, chỉ ôm trọn đời” Sau đó nữa, chính là những pha hành động trên giường vô cùng ngọt ngào nhưng không kém phần gay cấn, xuân sắc không sao tả xiết. Thế nên, lúc ở trên giường, Hạ Tử Du vẫn thường bảo Đàm Dịch Khiêm chính là điển hình của vô lại có văn hóa. ... Đối với các nhân vật còn lại, chỉ muốn nói một câu rằng, trong tình yêu, có hai loại phụ nữ ngốc. Loại thứ nhất, chính là giả ngốc, loại thứ hai là bị chính các anh làm cho ngốc. Chỉ có Hạ Tử Du thuộc loại thứ hai, còn tất cả nữ phụ của truyện này đều là loại thứ nhất. Từ Đường Hân cho đến Đan Nhất Thuần, họ đều yêu Đàm Dịch Khiêm bằng một tình yêu cuồng si, nhưng không được đáp lại. Chính vì không hiểu anh đã yêu Hạ Tử Du vì cái gì, nên họ đã giả vờ ngốc để có thể ở lại bên cạnh anh. Nhưng cuối cùng, vì những suy nghĩ thâm độc tìm mọi cách để thay thế Hạ Tử Du, mà họ phải nhận lấy những hậu quả vô cùng tàn khốc. Bởi vì họ không biết rằng, đối với Đàm Dịch Khiêm thì “Trong thế giới này, ngoại trừ người phụ nữ quan trọng nhất của tôi bị tổn thương thì mới được coi là tàn nhẫn, còn những người khác gặp cảnh ngộ đó trong mắt tôi cũng không tính là gì, bao gồm cả bản thân tôi.” Cũng như, “Hạ Tử Du vĩnh viễn sẽ không bao giờ biết được Đàm Dịch Khiêm đối đãi với người khác luôn rất tàn nhẫn, bởi vì anh đã đem tất cả mọi sự ấm áp trong cuộc đời này dành hết cho cô.” Nhưng nói đến si tình, không chỉ có hai người phụ nữ kể trên, còn có hai người đàn ông quan trọng trong cuộc đời Hạ Tử Du. Một người chính là Kim Trạch Húc với một đoạn tình cảm đầy toan tính. Người còn lại chính là người bạn tốt của Đàm Dịch Khiêm, Robert. Anh là một “lãng tử quay đầu” mang một tình yêu cao thượng dành cho Hạ Tử Du. Anh có rất nhiều cơ hội, cũng có được sự tin tưởng của cô, nhưng khi biết được trong lòng cô chỉ chấp niệm duy nhất một tình yêu với Đàm Dịch Khiêm, thì anh lại chấp nhận đứng ở một bên, lặng lẽ chúc phúc cho cô gái mình đã gặp gỡ muộn màng. Truyện mang một chút màu sắc cổ tích, Đàm Dịch Khiêm và Hạ Tử Du có một ngoại hình đẹp đến tuyệt đối, các nhân vật xuất hiện đều có gia thế khủng, nam nữ phụ đều là những người sở hữu vẻ đẹp khó tìm và quyền lực của Đàm Dịch Khiêm có thể nói là một tay che trời, không gì là anh không thể làm được. Nhưng cách mà anh bảo vệ người phụ nữ của mình, cũng như cách mà Hạ Tử Du cố chấp yêu anh, đều là những ánh sáng màu hồng mang đến sự ấm áp cho cuộc sống vốn dĩ đã quá lạnh lùng này. Điều quan trọng nhất phải nói sau cùng chính là, cuối cùng Hạ Tử Du và Đàm Dịch Khiêm phải cảm ơn con mèo Định Mệnh ấy đã để hai người tìm thấy nhau giữa biển người mênh mông rộng lớn này. ... “Thứ lớn nhất ông trời ban cho anh không phải là tài giỏi hay giàu có mà chính là để cho anh gặp được em…” “Cho dù người em gặp trước có là ai chăng nữa, em cũng chỉ mong người đó là anh mà thôi.” Một số truyện hay cho bạn đọc tiếp Gió ấm không bằng anh thâm tình Một thai 6 tiểu bảo bảo - Tổng tài daddy bị tra tấn Này bác sĩ hư hỏng em yêu anh Vương phi đa tài đa nghệ Tam thốn nhân gian Ma đế truyền kỳ Cưng chiều cô vợ quân nhân Cuồng thám Cục cưng có chiêu Cô vợ thần bí muốn chạy đâu Phu nhân em thật hư hỏng Lãi được bé yêu Triền miên sau ly hôn Giường anh chia em một nửa Nhà có manh thê cưng chiều Hẹn kiếp sau gặp lại chàng Cây kim sợi chỉ Chàng rể đại gia Chọc tức vợ yêu - Mua một tặng một Thay chị lấy chồng Ông bố bỉm sữa siêu cấp Đức Phật và nàng Rất hay! Bà chủ cực phẩm của tôi Ám hương Long tế Vợ boss là công chúa Siêu đại gia trong trường học Tay ôm con tay ôm vợ Chàng rể phi thường Yêu anh từ trang giấy Chàng rể cực phẩm Boss nữ hoàn mỹ Cận vệ của người đẹp Long vệ siêu đẳng Long tế chí tôn Long thần tại đô Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương Trọng sinh hào môn Anh hai đừng chạy! Linh vũ thiên hạ Cô vợ tái sinh Người thừa kế hào môn Phàm nhân tu tiên Bách luyện thành thần Ma đạo tổ sư Kết hôn chớp nhoáng tổng tài ly hôn đi Tình nhân của tổng tài Vệ sĩ bất đắc dĩ Thần y ở rể Cô dâu bị chiếm đoạt Em là thế giới của anh Đệ nhất sủng Thời sự Thứ tư, 23/5/2018, 1907 GMT+7 Từ ngày 22/5, ông Trần Ngọc Liêm trở về Trung ương giữ chức Phó tổng Thanh tra Chính phủ. Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc vừa quyết định điều động, bổ nhiệm ông Trần Ngọc Liêm, Tỉnh ủy viên, Phó chủ tịch UBND tỉnh Lâm Đồng giữ chức Phó tổng Thanh tra Chính phủ. Quyết định có hiệu lực từ ngày 22/5. Ông Trần Ngọc Liêm. Ảnh PV Với việc bổ sung thêm một Thứ trưởng, hiện lãnh đạo Thanh tra Chính phủ ngoài Tổng thanh tra Lê Minh Khái còn có bốn Phó tổng gồm các ông Nguyễn Văn Thanh, Đặng Công Huẩn, Bùi Ngọc Lam và Trần Ngọc Liêm. Ông Trần Ngọc Liêm 56 tuổi, quê ở Thanh Hóa. Năm 2014, khi đang là Phó bí thư Đảng ủy - Đảng bộ Thanh tra Chính phủ, Vụ trưởng Giám sát, thẩm định và xử lý sau thanh tra thuộc Thanh tra Chính phủ, ông được Ban Bí thư chỉ định tham gia Ban chấp hành Đảng bộ tỉnh Lâm Đồng khóa IX, nhiệm kỳ 2010 - 2015. Sau đó, ông được bầu làm Phó chủ tịch UBND tỉnh Lâm Đồng. Hạ Tử Du thấp thỏm bất an ngồi trên ghế sofa, không ngừng nhìn đồng hồ trên tường, đáy lòng không hiểu sao có loại cảm giác bất an sợ cảm thấy rất phiền rất loạn, trong đầu đều vang lên giọng nói của Đan Nhất Thuần mà cô nghe được trong điện thoại di động...... Sau khi gả cho anh, cô tin tưởng anh tuyệt đối, cô không muốn nghi ngờ điều gì về anh, nhưng hai chữ “Em bé” đó là mấu chốt cô không thể tùy tiện xem gian trôi qua từng giây từng phút......Rốt cuộc, bóng dáng của Đàm Dịch Khiêm đã xuất hiện trong tầm mắt chú nhìn Đàm Dịch Khiêm, đáy lòng Hạ Tử Du dâng trào lên nỗi nhớ nhung vô bờ, nhưng lại không thể nào đứng lên ôm chầm lấy anh...... Sống mũi đột nhiên cay cay, cô quay đầu đi, không nhìn anh.“Bà xã......”Đàm Dịch Khiêm ngồi xuống vị trí bên cạnh Hạ Tử Du rồi ôm nhẹ Tử Du đẩy anh ra, nghẹn ngào nói, “Anh nói muốn đi nửa năm, em không hề nghi ngờ...... Nhưng mà, tại sao anh lại ở với Đan Nhất Thuần?”Đàm Dịch Khiêm xoay cơ thể mỏng manh của Hạ Tử Du lại, ôm cô vào trong ngực, khẽ nói “Còn suy nghĩ điều gì nữa? Tất cả hãy nói hết với anh.”Hạ Tử Du tựa vào vai Đàm Dịch Khiêm khóc nức nở, “Anh gạt em, anh không đi thị sát công việc gì hết, anh đã hứa không gạt em......”Đàm Dịch Khiêm vẫn yên lặng, mặc cho Hạ Tử Du tùy ý phát hồi lâu sau, Đàm Dịch Khiêm ôm chặt Hạ Tử Du vào trong ngực, anh không giải thích bất cứ điều gì, chỉ lẳng lặng ôm lấy khi sự chua xót uất ức trong lòng Hạ Tử Du qua đi thì tiếng khóc dần dần ngưng lại, cô tựa vào ngực Đàm Dịch Khiêm, tủi thân hỏi “Đó là lí do mà anh và Đan Nhất Thuần đã có con với nhau sao?”Đàm Dịch Khiêm đỡ người Hạ Tử Du lên, nói lạnh lùng nghiêm túc “Anh không cho phép em suy nghĩ lung tung như vậy!”Hốc mắt Hạ Tử Du lại trào ra nước mắt thê lương nhìn Đàm Dịch Khiêm, “Là em đang suy nghĩ lung tung sao? Dịch Khiêm, trong điện thoại em nghe được rất rõ ràng...... Coi như anh có thể giải thích rõ với em, em cũng chỉ muốn hỏi anh, tại sao kết hôn với em rồi lại còn muốn dành thời gian cho Đan Nhất Thuần? Em thừa nhận mình là một người phụ nữ bụng dạ hẹp hòi, trước khi chưa kết hôn với anh em cũng đã từng nói, em không có hào phóng như vậy, em không làm được việc nhìn thấy anh và những phụ nữ khác ở bên nhau......”Nước mắt cô rơi khiến lòng Đàm Dịch Khiêm đau nhói, giọng anh khàn và nhỏ “Ai nói với em anh dành thời gian để ở bên cạnh cô ấy?”Hạ Tử Du quay đầu sang một bên, uất ức nói, “Chẳng lẽ anh muốn nói với em là hai người chỉ tình cờ gặp nhau thôi sao?”Đàm Dịch Khiêm quay mặt cô qua, ép cô đối mặt với anh, trả lời “Đúng, bọn anh quả thật là có gặp nhau.”Nước mắt Hạ Tử Du rơi xuống càng dữ dội hơn.“Nhưng sự thật cũng không phải như em nghĩ......”Hạ Tử Du đau đớn hỏi “Sự thật là như thế nào?”Giọng Đàm Dịch Khiêm lúc này dường như mang theo sự đau lòng khàn khàn “Nếu như anh nói cho em biết, em phải đồng ý với anh...... Bất kể như thế nào, phải tin tưởng anh, không thể nói với anh những lời ngu ngốc, càng không thể rời khỏi anh!”Hạ Tử Du thống khổ hỏi “Sao em có thể đáp ứng anh? Nếu anh nói cho em biết anh và Đan Nhất Thuần đã có con với nhau, có phải em vẫn nên tin tưởng anh, ngu ngốc ở lại bên cạnh anh ư?”Đàm Dịch Khiêm nhẹ nhàng lau đi nước mắt nơi khóe mắt cho cô, ôn tồn nói “Em đừng cố tình gây sự!”Cô thừa nhận lúc này đúng thật là cô đang cố tình gây sự, nhưng cô không muốn che giấu bất kỳ cảm xúc gì trước mặt anh, họ đã kết hôn, cô hy vọng giữa họ có thể thẳng thắn thành khẩn với nhau, cô không muốn giữa họ lại như thể lúc trước chất chứa toàn những lời nói dối......Thấy Hạ Tử Du chán nản mất mát mà rũ mắt xuống, giọng Đàm Dịch Khiêm từ tốn nói, “Nhất Thuần đúng thật là có em bé, thế nhưng đứa bé này không có liên quan đến chúng ta”.Hạ Tử Du không thể nào không nghi ngờ hỏi tới “Nhưng anh đi lâu như vậy......”Ngay lúc này Đàm Dịch Khiêm do dự một lúc, cuối cùng nhẹ nhàng chậm rãi lên tiếng “Có một chuyện anh vẫn chưa có nói cho em biết...... Liễu Nhiên… con bé bị bệnh.”Lông mày Hạ Tử Du nhíu chặt, “Liễu Nhiên bị bệnh? Làm sao có thể...... Liễu Nhiên không phải đang ở nhà trẻ sao?”Đôi mắt đen sáng ngời của Đàm Dịch Khiêm dần dần trở nên sâu thẳm ảm đạm, giọng nói cũng mang theo chút đau đớn sâu sắc, “Em còn nhớ được lần trước Liễu Nhiên bị sốt không?”Hạ Tử Du vội vàng gật đầu, “Có ạ.”Đàm Dịch Khiêm đưa mắt liếc về hướng cửa sổ sát đất của biệt thự, bình tĩnh nói, “Thật ra thì đó đã là lần thứ ba Liễu Nhiên bị sốt trong tháng......”Hạ Tử Du thoáng chốc lo lắng, “Tại sao bị như vậy?”Đàm Dịch Khiêm quay mặt sang nhìn Hạ Tử Du, nghiêm mặt nói, “Vừa rồi anh nhường em trả lời chuyện của anh, còn bây giờ anh muốn em phải đồng ý với anh.”Hạ Tử Du sợ hãi hỏi, “Có phải Liễu Nhiên đã xảy ra chuyện gì hay không.....?”Đàm Dịch Khiêm kiên trì, “Em đồng ý với anh trước.”Hạ Tử Du khẩn trương níu chặt cánh tay Đàm Dịch Khiêm, “Em đáp ứng anh, em van cầu anh mau nói cho em biết, Liễu Nhiên rốt cuộc làm sao vậy?”Đàm Dịch Khiêm ôm Hạ Tử Du giữ vào trong ngực, anh thấp giọng nói với Hạ Tử Du “Liễu Nhiên bệnh rất nặng...... Bác sĩ nói là Leukemia.”“Leukemia?”Sau khi phiên dịch từ ngữ này trong đầu, Hạ Tử Du gần như là xụi lơ trong ngực Đàm Dịch Dịch Khiêm nhắm mắt, ôm chặt Hạ Tử Du trong chính là nguyên nhân anh không muốn nói cho cô biết, bởi vì biết sau khi cô biết được chuyện này sẽ có phản ứng như thế nào......Nước mắt Hạ Tử Du lớn như hạt đậu từ hốc mắt chảy xuống, Hạ Tử Du không dám tin tưởng nhìn Đàm Dịch Khiêm, “Không đâu, Liễu Nhiên hoạt bát như vậy, đáng yêu như vậy, nó chỉ là đứa nhỏ ngã bệnh cảm sốt......” Lại nói từ đó, trong đầu Hạ Tử Du lại hiện lên những hình ảnh gần đây nhất, Liễu Nhiên thực sự gầy đi rất nhiều, cũng không thích nói chuyện, mà cô vẫn cho rằng bởi vì đổi nhà trẻ nên Liễu Nhiên mới như Dịch Khiêm nói chậm rãi “Bệnh Leukemia tiến triển rất nhanh chóng, trong mấy tháng phát bệnh...... Tình trạng của Liễu Nhiên cũng chưa đến giai đoạn xấu nhất, phương pháp trị liệu tốt nhất là trong vòng một năm phải làm phẫu thuật cấy ghép tủy.”Tiếng nức nở bật ra, Hạ Tử Du ngay lập tức bụm lấy miệng Dịch Khiêm ôm thân thể run rẩy của cô, từ từ yên Tử Du khóc một hồi lâu, cuối cùng cắn chặt vai anh, “Tại sao phải như vậy? Tại sao......”Đàm Dịch Khiêm như không cảm thấy đau đớn chút nào, anh vỗ nhẹ lưng cô, trong lòng đau đớn như bị xé Tử Du lúc này không còn ý định chú ý tới quan hệ của Đàm Dịch Khiêm và Đan Nhất Thuần nữa, cô bỗng chốc ngẩng đầu lên, lôi kéo cánh tay Đàm Dịch Khiêm gấp gáp nói, “Dịch Khiêm, em muốn đi thăm Nhiên...... Em cầu xin anh mau dẫn em đi gặp Nhiên......”-Ba giờ sau, tại bệnh viện tư nhân cao cấp ở phía Đông Los Dịch Khiêm rời khỏi Hạ Tử Du mấy ngày nay thật ra là ở bệnh viện ra cửa phòng bệnh, nhìn Liễu Nhiên bên trong phòng qua cửa kính, nước mắt Hạ Tử Du trong nháy mắt tuôn rơi, tay của cô vịn vào kính cửa sổ, hai mắt mơ hồ đẫm lệ nhìn Liễu Nhiên dường như đang ngủ say nằm trên giường bệnh, sắc mặt cũng đã tái nhợt, cô gần như không còn cách nào đứng vững, “Liễu Nhiên......”Đàm Dịch Khiêm ôm lấy thân thể mềm nhũn của cô, “Em đã đáp ứng anh chỉ nhìn thôi.”Hạ Tử Du xụi lơ trong ngực Đàm Dịch Khiêm, giọng nói bởi vì nghẹn ngào mà không thểnói rõ ràng “Em không muốn rời xa Liễu Nhiên, em không muốn......”Đàm Dịch Khiêm ôm Hạ Tử Du Tử Du không ngừng giãy giụa trong ngực Đàm Dịch Khiêm, quyền đấm cước đá chống cự Dịch Khiêm cuối cùng ôm Hạ Tử Du vào trong xe, không quan tâm sự giãy giụa của cô, trực tiếp lái xe rời khỏi bệnh khi xe dừng lại, Hạ Tử Du chỉ co rúc trong xe, cô không muốn xuống xe, cũng không muốn mở miệng nói chuyện, cô chỉ khóc thút thít, như thể là một người mất Dịch Khiêm dìu Hạ Tử Du xuống xe, sau khi để cô đứng vững, anh dùng gò má ấm áp của mình dán vào gò má cô, đau lòng nói “Đừng khóc nữa......”Hạ Tử Du giãy giụa trong ngực Đàm Dịch Khiêm, “Em không muốn xa Liễu Nhiên......”Đàm Dịch Khiêm ôm Hạ Tử Du thật chặt, nói “Em nhìn con chỉ sẽ khó chịu hơn thôi.”Hạ Tử Du vào thời khắc này gạt đi nước mắt, cô khẩn cầu nói “Dịch Khiêm, em bảo đảm sẽ cố gắng giữ tỉnh táo, anh dẫn em trở về bệnh viện, có được không?”Đàm Dịch Khiêm nâng nhẹ gương mặt đầy nước mắt của Hạ Tử Du lên, nghiêm nghị hỏi “Em có tin anh không?”Hạ Tử Du liền vội vàng gật Dịch Khiêm hôn lên khoé mắt đầy nước mắt của Hạ Tử Du, khàn khàn nói “Nếu như tin anh, hiện tại đừng nghĩ gì cả, anh đưa em đi khách sạn gần đây nghỉ ngơi cho khỏe lại, chờ tâm tình em tốt hơn một chút, rồi anh sẽ dẫn em đi thăm Liễu Nhiên...... Anh cam đoan với em, Liễu Nhiên không có việc gì, cấy ghép tủy tỷ lệ thành công rất cao, chỉ cần đợi thêm mấy tháng nữa, Liễu Nhiên có thể tiến hành giải phẫu.”Hạ Tử Du sững sờ ngước mắt, “Cấy ghép tủy?” Cô biết cấy ghép tủy đối với bệnh Leukemia tỷ lệ chữa khỏi rất cao, nhưng cấy ghép tủy cần phải có bạch cầu sinh kháng thể tương thích với người bệnh chính là anh em ruột, họ sao có thể tìm được tủy tương xứng, dù sao họcũng không đứa con nào khác......Đàm Dịch Khiêm dường như đoán được sự lo lắng trong lòng cô, “Chỉ cần trong một năm chúng ta có một đứa con là được rồi.”Hạ Tử Du chợt nhìn Đàm Dịch Khiêm, “Có một đứa con? Nhưng hiện tại em......” Bỗng chốc, cô đột nhiên ý thức được điều gì, cô kinh ngạc mà nhìn Đàm Dịch Khiêm, “Anh tìm người thay thế?” Nếu như đợi cô mấy tháng sau chữa khỏi bệnh mang thai lần nữa, Liễu Nhiên không thể đợi được, mà lựa chọn duy nhất của họ chính là tìm người sinh Dịch Khiêm không giấu diếm “Phải!”Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng khi nghe thấy sự thật này, Hạ Tử Du vẫn lảo đảo lui về sau một Dịch Khiêm vội vàng đỡ thân thểHạ Tử Du, “Em đừng nghĩ nhiều, sinh con giùm trong giới y học không phải chuyện kỳ lạ.”Hạ Tử Du chợt nghĩ tới chuyện Đàm Dịch Khiêm đã từng khuyên cô đi bệnh viện kiểm tra thân thể, bây giờ suy nghĩ lại, khi đó chính anh đã dự tính đang tìm cách “sinh thay“.Ngay tức khắc, Hạ Tử Du đẩy Đàm Dịch Khiêm ra, khó có thể tin nói, “Thế nên Đan Nhất Thuần chính là người sinh thay?”Đàm Dịch Khiêm ôm cô vào trong ngực lần nữa, cau mày, “Ai nói với em như vậy?”Hạ Tử Du nói “Em nghe được trong điện thoại......”Đàm Dịch Khiêm nhẫn nại nói “Bà xã, tìm người mang thai hộ là một việc rất quan trọng, sao anh lại tìm Đan Nhất Thuần chứ?”Hạ Tử Du thương tâm lên án “Em nghe thấy cô ấy nói với anh chuyện em bé’......”Đôi tay Đàm Dịch Khiêm ôm chặt Hạ Tử Du, giọng điệu cưng chiều, “Đồ ngốc, anh tìm người mang thai hộ chuyên nghiệp tại Los Angeles, người thay thế thậm chí ngay cả thân phận của chúng ta là ai cũng không biết...... Về phần Đan Nhất Thuần, cô ấy có em bé là bởi vì ba tháng trước cô ấy đã tái hợp với bạn trai cũ, cô ấy tới bệnh viện để Liễu Nhiên, nhưng bởi vì thân thể khó chịu, nên cô ấy mới khám thai ở bệnh viện làm kiểm tra thai nhi......”Hạ Tử Du chậm rãi ngước mắt nhìn Đàm Dịch Khiêm, “Vậy sao?”Đàm Dịch Khiêm cưng chìu hôn trên trán Hạ Tử Du, “Dĩ nhiên!”Hạ Tử Du chùi nhẹ nước mắt nước mũi trên y phục đắt giá của Đàm Dịch Khiêm, cảm xúc đã hòa hoãn, “Ông xã, em tin tưởng anh......” Từ ngày cô kết hôn với anh, trong lòng cũng đã thề, cô không muốn có sự nghi ngờ nào, cũng không cần vì vấn đề tin tưởng lẫn nhau mà giẫm lên vết xe đổ nữa, lần này nếu không phải bởi vì lo lắng anh có chuyện, cô hoàn toàn cũng sẽ không gọi điện thoại chất vấn anh đang ở đâu, hôm nay anh đã trả lời cô, cô không bao giờ muốn chất vấn trong phòng khách sạn.“Liễu Nhiên, Liễu Nhiên......”Trong giấc mộng, Hạ Tử Du đột nhiên bị cơn ác mộng làm bừng ngủ, Đàm Dịch Khiêm lập tức ngồi dậy ôm Hạ Tử Du, “Bà xã, không có chuyện gì......”Hạ Tử Du mở mắt ra, thấy trước mắt là Đàm Dịch Khiêm, cô đưa tay ôm chặt lấy Đàm Dịch Khiêm, nghẹn ngào nói, “Ông xã, Liễu Nhiên sẽ không có chuyện gì, đúng không?”Đàm Dịch Khiêm dịu dàng lau cái trán toát mồ hôi lạnh của Hạ Tử Du, “Ừ, anh bảo đảm.”Hạ Tử Du tựa vào vai Đàm Dịch Khiêm, có lẽ là bởi vì ôm chặt Đàm Dịch Khiêm mà có cảm giác an toàn, cô dần dần tiến vào mộng Dịch Khiêm mặc cho Hạ Tử Du ôm như vậy, không chớp mắt mà quan sát khuôn mặt mơ hồ nước mắt còn chưa khô của cô, tim của anh vô cùng đau đớn.......Nửa đêm, Đàm Dịch Khiêm mặc áo ngủ ngồi ở cửa sổ sát đất trước khách sạn, anh không bật đèn, trong tay cầm một ly chứa chất lỏng màu đỏ tươi sóng sánh, đôi mắt đen nhánh khép hờ, ánh mắt kỳ quái nhìn cảnh đêm ngoài cửa bởi vì lo lắng vậy mà cả đêm chìm trong ác mộng, mặc dù khó lắm mới ngủ được, mắt của cô vẫn mơ hồ toàn là nước......Đàm Dịch Khiêm quay mặt sang liếc mắt nhìn Hạ Tử Du đang ngủ say, bỗng dưng Đàm Dịch Khiêm đặt ly rượu đỏ trong tay xuống, anh bước đến tủ đầu giường cầm điện thoại di động của Dịch Khiêm nhấn một số điện khi điện thoại kết nối, trong điện thoại di động truyền đến giọng nói vô cùng cung kính của chị Dư, “Tổng giám đốc.”Giọng nói Đàm Dịch Khiêm lạnh nhạt “Sáng mai dẫn mẹ tôi và Đàm Tâm đến bệnh viện.”Chị Dư sửng sốt, “Hả, tổng giám đốc, không phải anh định giấu bà chủ và cô chủ chuyện này sao?”Đàm Dịch Khiêm lạnh giọng nói “Chị nhiều lời như thế từ lúc nào?”Chị Dư nhất thời không dám hỏi nhiều nữa“Dạ, sáng sớm ngày mai tôi sẽ đi đón bà chủ và cô chủ.”Đàm Dịch Khiêm lập tức cúp máy.......Hôm sau, Hạ Tử Du tỉnh lại trong ngực Đàm Dịch lúc Hạ Tử Du tỉnh thì Đàm Dịch Khiêm cũng mở mắt Tử Du lập tức ngồi dậy, khẩn trương nói, “Dịch Khiêm, chúng ta bây giờ đi thăm Liễu Nhiên đi...... Không biết tối hôm qua Liễu Nhiên ở bệnh viện có khóc hay không......”Đàm Dịch Khiêm ôm Hạ Tử Du, “Liễu Nhiên không sao, y tá đều chăm sóc nó 24 giờ......”Hạ Tử Du không yên tâm nói “Em muốn tự mình chăm sóc Liễu Nhiên...... Dịch Khiêm, bây giờ tâm trạng em rất tốt, anh để cho em đến bệnh viện chăm sóc Liễu Nhiên đi!”Đàm Dịch Khiêm nhìn khuôn mặt Hạ Tử Du vì ngủ không được ngon giấc mà tiều tụy mệt mỏi, thương yêu nói “Tối hôm qua em ngủ không được ngon giấc, anh lệnh cho ngủ tiếp một lát nữa......”Hạ Tử Du lập tức lắc đầu “Em không muốn ngủ...... Em muốn đi thăm Liễu Nhiên !” Cô không thể yên tâm một giây phút nào, nhớ lại hình ảnh Liễu Nhiên ngã bệnh trên giường, cô liền tự trách không dứt, cô vẫn luôn cảm thấy cô là một người mẹ thất Dịch Khiêm kiên trì nói “Em nghe lời anh buổi sáng ngủ ở khách sạn một giấc, buổi chiều anh sẽ đón em đi bệnh viện......”Hạ Tử Du khẩn cầu, “Dịch Khiêm......”Đàm Dịch Khiêm vén chăn lên xuống giường, nhìn như nghiêm túc thật ra yêu thương nói “Anh sẽ cho người đứng ngoài cửa phòng trông chừng em, chuyện đi thăm Liễu Nhiên không cho phép thương lượng.”-Khi Đàm Dịch Khiêm tới bệnh viện, chị Dư đã đón mẹ con nhà họ Đàm đến, bây giờ đang chờ ở ngoài phòng bệnh của Liễu Đàm nhìn thấy Đàm Dịch Khiêm lập tức bước tới, lo lắng nói “Dịch Khiêm, chuyện Liễu Nhiên bị bệnh, làm sao đến bây giờ con mới nói cho mọi người biết?”Đàm Tâm cũng lo lắng nói “Chị vừa rồi hỏi bác sĩ, bác sĩ nói Liễu Nhiên đã hôn mê hai ngày...... Tình trạng rất nghiêm trọng phải không?”Đàm Dịch Khiêm đưa ánh mắt nhìn về phía cửa sổ thủy tinh nơi có Liễu Nhiên đang ngủ say ở bên trong, nói lạnh nhạt “Mẹ, đừng đóng kịch nữa......”Bà Đàm nhất thời không kịp phản ứng “Hả, Dịch Khiêm, con nói gì?”Đàm Dịch Khiêm ngay cả nhìn bà Đàm cũng cảm thấy dư thừa, hờ hững nói lạnh lùng “Tử Du đi thăm ba gặp phải mẹ ở cửa bệnh viện, là mẹ cố ý xuất hiện phải không?”Bà Đàm nhất thời sững Dịch Khiêm đưa ánh mắt nhìn Đàm Tâm lúc này sắc mặt đã tái nhợt, “Chuyện Đan Nhất Thuần mang thai, là chị bày mưu tính kế?”Trong nháy mắt mặt Đàm Tâm xám như tro tàn, yếu ớt nói, “Dịch Khiêm......”Ánh mắt Đàm Dịch Khiêm sắc bén như thể hai lưỡi dao nhọn quét qua mẹ và chị, họ chưa từng thấy Đàm Dịch Khiêm tức giận như thế, mẹ con bà Đàm trong khoảnh khắc câm như thời khắc này không khí cứng ngắc, một vị bác sĩ trung niên mặc áo khoác màu trắng đi tới trước mặt Đàm Dịch Khiêm, cung kính nói, “Tổng giám đốc Đàm, chúng tôi đã sắp xếp cho Cô Đan phẫu thuật phá thai...... Tình trạng của cô ấy tốt rồi, tin rằng chỉ cần nghỉ ngơi ở bệnh viện nghỉ ngơi vài ngày là có thể xuất viện, nhưng bây giờ co ấy muốn gặp ngài, ngài có đi gặp không?”Một giây này, Đàm Tâm tròn mắt hoảng sợ, “Đan Nhất Thuần phẫu thuật phá thai?”Thân thể ung dung cao quý của bà Đàm đột nhiên nghiêng ngả, “Dịch Khiêm, làm sao con có thể làm như vậy?”......Bên trong phòng bệnh, Đan Nhất Thuần nằm trên giường bệnh trắng toát, khuôn mặt tái mắt bị một bóng đen che lại, Đan Nhất Thuần chậm rãi quay đầu, sững sờ nhìn Đàm Dịch Khiêm toàn thân tản ra vẻ lạnh lùng nghiêm nghị đang bước tới trước mắt Đan Nhất Thuần sưng đỏ, nghẹn ngào nói, “Dịch Khiêm, em biết anh sẽ tức giận, cũng biết anh không yêu em...... Nhưng, em chưa từng muốn phá vỡ tình cảm của anh và Tử Du, nhưng mà em..... em..... Em không biết anh có biết hay không, em thích anh!”Nói xong, nước mắt Đan Nhất Thuần lại tuôn rơi, cô chuyển tầm mắt sang nơi khác, sững sờ nhìn trần nhà, ngu dại cười nói, “Ồ...... Anh không bao giờ biết được, khi anh thích một người mà người kia lại không thích anh, lòng của anh sẽ đau cỡ nào...... Em chỉ muốn một đứa con, một kỷ niệm, một sự chờ đợi......”Khi biết Đàm Dịch Khiêm, cô quyết định phản kháng, bởi vì không muốn đi theo con đường mà ba mẹ đã chọn, cô vẫn đang phân vân nên tiếp tục làm bác sĩ tâm lý hay từ bỏ, ngay khi đó, cô gặp được Đàm Dịch đó cô hoàn toàn không có kinh nghiệm trị liệu chứng tự kỷ của trẻ em, cô sở dĩ nổi danh tất cả đều là bởi vì cô ba mẹ trải đường cho cô, ai có thể nghĩ đến cô được khen là bác sĩ tâm lý trẻ tuổi nhất ở Mỹ, thực ra chỉ là một cô gái chưa bao giờ tiếp xúc với trẻ em nói chi là trẻ em mắc chứng tự anh tìm tới cô, cô cũng không biết tại sao lần đầu tiên nhìn thấy anh thì cô liền thích anh, nhìn thấy đứa nhỏ của anh, cô yêu ai yêu cả đường đi, thậm chí không muốn thông qua ba mẹ mà muốn qua cố gắng của mình để trị liệu cho Ngôn thời gian nửa năm, cô cố gắng dùng cách thức tự nhiên ở lại bên cạnh anh, cô tính toán chiếm lấy lòng của anh, thậm chí bịa đặt câu chuyện tình yêu của cô cùng một chàng trai hoàn toàn không hề tồn tại, cô chỉ sợ anh sẽ nhìn ra sơ hở...... May mắn, trong sự thận trọng và nỗ lực của cô, cô rốt cuộc có thể ở lại bên cạnh anh, vì để cho toàn thế giới cũng biết cô là bạn gái của anh, cô thậm chí đoạn tuyệt quan hệ với ba mẹ cô mà đi vào làng giải trí......Cô biết trong lòng anh vẫn luôn chỉ có Hạ Tử Du, cô cũng không cho là thích một người nhất định phải đoạt lấy anh, nên cho tới nay, cô đều chờ đợi anh và Hạ Tử Du có thể ở bên nhau, bởi vì anh vui vẻ, cô cũng có thể vui vẻ......Cho đến một ngày, cô nhìn thấy anh nhìn một chiếc nhẫn mất hồn, vì vậy cô chạy đi hỏi chị Dư, chị Dư nói cho cô biết chiếc nhẫn kia là nhẫn kết hôn anh đã từng tặng Hạ Tử Du, lòng của cô lúc ấy rất đau rất đau, bởi vì anh đau lòng......Nên, cô nghĩ muốn giúp anh làm một số khi tra được Hạ Tử Du làm việc ở Male, cô cố ý lợi dụng chuyện cô bịa đặt trước đây tìm biện pháp “ép” anh tới Male, cô hy vọng Hạ Tử Du nhìn đến hình ảnh họ ân ái triền miên’ mà có phản ứng, cô chờ mong nghiệm chứng tình cảm Hạ Tử Du đối với anh......Kết quả chứng thực cô thành công, dần dần, anh và Hạ Tử Du có rất nhiều lúc cùng xuất vẫn cho là cô có thể giữ vững được lòng mình mà chôn sâu tình cảm đối với anh vào lòng, nhưng mà, ngày đó sau khi nhìn thấy anh dẫn Hạ Tử Du về Los Angeles, cô cảm giác thế giới của cô đã biến thành xám trắng...... Cô mới biết, thì ra là cô không làm không ảnh hưởng đến họ, cô lập tức hoảng hốt bỏ chạy khỏi Male, khi cô vô tình nghe Robert nhắc tới chuyện Ngôn Ngôn sốt cao, cô bởi vì lo lắng cho Ngôn Ngôn mà quay về Los Angeles, mà ngày đó khi đến nhà họ Đàm thăm Ngôn Ngôn, cô biết anh cũng dẫn Hạ Tử Du về nhà họ Đàm, cô núp ở sân phơi, cũng không tính nghe lén anh và bác sĩ nói chuyện......Biết được bệnh tình của Ngôn Ngôn, cô sợ tới mức không làm chủ được tinh thần, cô thật sự lo lắng cho anh, bởi vì biết anh rất đau lòng vì Ngôn Ngôn, vì vậy cô đi tìm đêm, ở phòng làm việc của anh, cô nhìn thấy một mình anh trong bóng đêm hút thuốc biết anh ba năm, biết anh không thường hút thuốc lá, mà bình thường anh hút thuốc lá là khi anh có chuyện phiền vậy cô đi hỏi Robert, mới biết anh đang tự trách......Anh đang tự trách anh không bảo vệ tốt Hạ Tử Du, mà khiến Hạ Tử Du về sau cũng không thể mang thai, mà anh vốn muốn cùng Hạ Tử Du sinh một đứa con, chuyện cứu Ngôn Ngôn sẽ có biết anh luôn tỏ vẻ hăng hái, lạnh lùng kiêu ngạo tự phụtrước mặt người khác nhưng kỳ thật khi anh khó chịu sẽ không có ai biết, mà anh bởi vì sợ bị Hạ Tử Du nhìn thấy dáng vẻ anh chán nản tự trách nên không muốn đi gặp Hạ Tử Du. Tổng Giám Đốc Xin Anh Nhẹ Một Chút audio mp3 Tác giảQuai Quai Băng Thể loạiNgôn Tình, Đô Thị, Sắc Trạng tháiFull nghe truyện audio 18+ tại đây Nội Dung Truyện Tổng Giám Đốc, Xin Anh Nhẹ Một Chút!!! xoay quanh câu chuyện một cô gái trẻ làm ở bộ phận quan hệ giao tiếp, nhưng lại bị quản lý của mình âm thầm sắp đặt dâng tặng cho vị tổng giám đốc cấp cao trẻ tuổi anh tuấn của mình. Cô bị người đàn ông như thể cầm thú này hành hạ’ đến mức không còn nguyên vẹn, trở thành thư ký kiêm tình nhân của tổng giám đốc. Tổng Giám Đốc Xin Anh Nhẹ Một Chút Dần dà cô rơi vào tình yêu của anh mà không biết đâu là thật giả, cô quên mất thân phận mình tưởng chừng sẽ thành bà Tổng giám đốc. Trước hôn lễ một ngày, cô bị vướng án tội phạm thương mại. Trong chớp mắt, cô bị gia đình vứt bỏ, hai bàn tay trắng. Vào tù hai năm, cô mòn mỏi mong chờ anh từng ngày từng đêm. Đến khi ra tù lại nghe được tin anh sắp kết hôn. Thì ra tất cả đều là anh toan tính trả thủ cô thay cho người phụ nữ anh yêu. Không bao giờ có cái định nghĩa tình yêu giữa 2 người. Cứ tưởng rằng cả hai xem nhau như người dưng nước lã, nào ngờ anh lại biết được khi cô ngồi tù đã sinh ra đứa con của anh… Mời các bạn cùng theo dõi truyện tình đầy oan trái này nhé! mời các bạn nghe phiển bản audio mp3 của truyện này nhé! chúc bạn nghe truyện vui vẻ và thư giãn cùng truyện audio mới Tổng Giám Đốc Xin Anh Nhẹ Một Chút "Nếu như tôi không lầm, là cô mặc áo ngủ khêu gợi chủ động đến phòng tôi, cô nghĩ cảnh sát sẽ nhận định như thế nào?" Anh không thể kiềm chế được nữa, khi cô đang thống khổ gào thét mà không thể phản kháng thì anh bắt đầu cởi hết quần áo ra, giải thoát cho hạ thể hùng dũng của mình..... Ngay sau đó, người đàn ông quả quyết thúc người một cái nhưng không hề mất đi sự dịu dàng, từ từ tiến vào trong cô. Hạ Tử Du điên cuồng hét lớn..... Đau đớn như tê liệt khiến cô lắc mạnh đầu như điên dại, nhắm chặt hai mắt, đôi tay bấu chặt bờ vai rộng lớn của anh thốt lên "Đau quá, anh cút ngay....." Cùng với tốc độ ra vào, người đàn ông kinh ngạc khi phát hiện nơi đó của cô vẫn còn nguyên vẹn không sứt mẻ, mà từ từ thả chậm tốc độ lại. Cô đè nén nước mắt, anh mắt nhìn về phía người đàn ông như muốn nói rằng bây giờ cô đang rất khó chịu. Tốc độ của anh dần dần chậm lại, cũng hiểu rằng lúc này cô căn bản không thích ứng nổi với vật sưng tấy của anh. Hạ Tử Du vì đau đớn mà không ngừng thốt ra mấy câu mắng chửi "Khốn kiếp....." Người đàn ông lẳng lặng quan sát khuôn mặt xinh xắn của cô, sau khi nhận thấy nếp nhăn ở giữa lông mày cô từ từ giãn ra, anh tiếp tục cố gắng đẩy vào thật sâu. Anh kiên cường mạnh mẽ, nhiều lần tiến thẳng vào, khiến cô tưởng chừng như không thể nào chịu đựng nổi, cô run rẩy càng thêm kịch liệt, xâm nhập mãnh liệt dường như làm cho cô choáng váng hoa mắt. Suốt cả một đêm, trong lúc mơ mơ màng màng cô vẫn cảm giác được người đàn ông đó chưa từng rời khỏi cơ thể cô. Hôm sau. Hàng lông mi dài mọng cong vút của Hạ Tử Du giật giật, mí mắt nặng trĩu từ từ mở ra. Khi ánh mắt nhìn thấy hoàn cảnh xa lạ của khách sạn, cô vùng vẫy muốn ngồi dậy nhưng hạ thể lại lâm râm truyền đến đau đớn như bị xé thịt. "A....." Nằm vật xuống giường lần nữa, Hạ Tử Du chợt nhớ lại tất cả những gì đã xảy ra tối hôm qua, hai gò má cô lập tức nhuộm đỏ, cảm giác vừa thẹn vừa cáu khiến cô lúc này cảm thấy muốn độn thổ cho xong. "Tỉnh rồi sao?" Bỗng nhiên một giọng nói đàn ông trầm thấp cắt ngang suy nghĩ của Hạ Tử Du. Hạ Tử Du giận dữ nhìn về phía người đàn ông cao lớn kiêu ngạo vừa đi ra từ phòng tắm. Hạ thể anh chỉ quấn một cái khăn tắm, nước đọng trên người còn chưa kịp khô, hai mặt u ám lạnh nhạt yên tĩnh như mặt nước nghênh đón ánh mắt sắc bén như lưỡi dao của cô. Lúc này Hạ Tử Du mới thấy rõ người đàn ông chiếm giữ cô suốt cả đêm..... Khuôn mặt thật điển trai như được gọt dũa, góc cạnh rõ ràng ngũ quan nghiêm nghị, đôi mắt tối đen như lốc xoáy biển sâu, đôi môi mỏng hoàn mỹ..... Anh ta..... Anh ta dường như là người đàn ông có dáng dấp tuấn tú nhất mà cô từng gặp, hơn nữa thân hình anh cao ráo như người mẫu, làm cho cả người anh thoạt nhìn vững chãi hiên ngang, và bản thân phảng phất lộ ra khí chất mà người bình thường ít có được. Cô hơi sững sờ, bởi vì chưa hề nghĩ tới người đàn ông giống như "cầm thú" đêm qua lại đẹp trai như vậy. Hạ Tử Du nắm chặt tấm chăn, chỉ lộ ra hai con ngươi sáng nhìn thẳng vào anh "Anh.....Rốt cuộc anh là ai?" Anh mắt lãnh đạm của người đàn ông dừng lại trên khuôn mặt trắng hồng tinh xảo của Hạ Tử Du, cúi đầu hờ hững nói "Những lời này nên để tôi hỏi cô." Tối hôm qua mất đi thứ quý giá nhất trong cuộc đời của bất kì người con gái nào, cô không thể không coi trọng, gắn từng chữ nói "Tôi mặc kệ anh là ai, tóm lại, chuyện tối ngày hôm qua, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho anh!" Thái độ của người đàn ông vốn lạnh lùng nhưng lúc này lại nhếch khóe miệng, lộ ra vẻ ngả ngớn đáng ghét, anh nheo mắt lại, hứng thú nói "Vậy sao? Tôi thật muốn xem cô 'không bỏ qua cho tôi' như thế nào đây?" Kiểu cách xem thường của anh khiến Hạ Tử Du oán hận nghiến răng nghiến lợi nói "Tôi sẽ báo cảnh sát!"

tổng giám đốc lanh lung xin anh nhẹ một chút